"Thật khiến tôi bẩn tay."
...------------------...
Cố Tử Du nhanh chóng khởi động xe, thoắt cái hình bóng chiếc xe của hắn đã không còn nằm trong tầm mắt của cô nữa. Di Nguyệt cười khổ, cô bất lực gượng đứng dậy nhìn xung quanh. Đường phố vẫn tấp nập như vậy, chỉ có cô là cô đơn lẻ bóng.
Cô không có tiền, thế nên cũng không thể bắt taxi về được. Di Nguyệt đành tự mình đi bộ, cô đã từng đến biệt thự của hắn cùng bố nhiều lần nên chắc chắn sẽ rõ đường đi hơn ai hết. Chỉ là con đường càng về khuya, càng đi sợ sẽ càng vắng hơn. Một mình đi thế này trong lòng cô cũng vô cùng bất an.
Không biết giờ đã là mấy giờ rồi. Di Nguyệt chợt nhớ đến điện thoại của mình, cô đưa tay tìm kiếm nhưng rồi lại hoảng hốt khi không thấy nó đâu.
"Có lẽ nào....Là rơi ở trên xe!"
Reng...Reng..Reng...!
Cố Tử Du nghe thấy tiếng động, liền nhìn về phía chiếc điện thoại của mình. Không phải?! Hắn chau mày, lại nhìn về hướng đang phát ra tiếng chuông. Chiếc điện thoại đang sáng kia không phải của hắn, vậy lẽ nào là của...
"Người phụ nữ chết tiệt này!"
Trên đường lộ, bóng dáng một cô gái nhỏ vẫn bước đi giữa trời gió lớn. Cô chỉ mặc trên mình một bộ váy đơn giản, mái tóc dài xoăn nhẹ khẽ bay bay vướng vào gò má trắng hồng. Trời càng về đêm lại càng lạnh hơn. Di Nguyệt đưa hai tay xoa xoa bả vai của mình, cô thở dài tự trách.
"Sao lại bất cẩn vậy chứ."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-dai-ac-nguoc-dai-vo-yeu/2962375/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.