"Có chí khí! Nhớ lấy, cuộc sống này là do cô lựa chọn, sau này cũng đừng trách tôi ra tay tàn nhẫn!"
...........................
Dứt lời hắn buông cô ra rồi thuận tay kéo chiếc khóa váy vướng víu xuống. Theo phản xạ, Di Nguyệt vội đưa tay giữ chặt lấy nó. Cố Tử Du đương nhiên là đã nhìn thấy hành động này của cô, chính mình cũng cảm thấy khinh bỉ phun ra lời cay độc.
"Cô nghĩ tôi sẽ làm gì cô sao? Người như cô cũng không biết đã qua tay bao nhiêu thằng rồi!"
Cố Tử Du nhếch khóe môi rồi quay người rời khỏi, Di Nguyệt từ đầu đến cuối không thốt nên lời. Cô đứng ngây ra như một bức tượng, đôi mắt xinh đẹp lại phảng phất nỗi buồn khó tả cứ nhìn chằm chằm vào bóng lưng người đàn ông vừa rời đi.
Cô cắn chặt môi, đến khi mùi máu tanh lan tỏa khắp khoang miệng mới thật sự đánh thức trái tim đang rỉ máu của mình. Phải, là Cố Tử Du vừa mới buông lời sỉ nhục cô đấy! Thì sao chứ? Cô có thể làm gì được đây. Hắn là Cố Tử Du cao cao tại thượng, là Cố tổng của tập đoàn Cố Thị và là chủ của những chốn ăn chơi hưởng lạc khét tiếng.
Hắn muốn gì mà chả được? Muốn bao nhiêu đàn bà mà không có? Hắn cưới cô cũng chỉ là gượng ép nhưng cô lại coi trọng cuộc hôn nhân này hơn ai hết, trong trò chơi này có phải là cô quá thiệt rồi không
Sau buổi tiệc cưới, lão thái gia nhà họ (Cố Đông Luân) cũng rất hài lòng. Ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-dai-ac-nguoc-dai-vo-yeu/2962377/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.