Trầm Tịch Dương mặt đỏ như gấc, bao năm qua trừ anh ra cô không hề tiếp xúc với bất cứ người đàn ông nào. Năm năm trước cũng là lúc cô dùng dược, đầu óc mơ hồ.
Còn bây giờ cô rất thanh tỉnh, cảm nhận từng chút lửa nóng của anh đang dần truyền đến da thịt cô.
Bàn tay to lớn của anh bắt đầu không an phận, ở trên người cô *** ***....
Trầm Tịch Dương muốn chửi thề.
Đàn ông đều là động vật động dục aaaaaaa.
Trầm Tịch Dương luôn ngông cuồng bản thân có một thân võ nghệ siêu quần, dù gặp tình huống nào cũng không sợ.
Vậy mà lúc này đây cô như con cá nằm trên thớt, mặc người ta bố trí. Cô cũng đã thử thoát ra, nhưng tên Mạc Tu Nghiêu này quá trâu bò.
Cmn, tên yêu nghiệt này lại đổi tư thế, môi mỏng lành lạnh ghé sát vào tai cô nỉ non, "Nhịn lâu, tiểu huynh đệ sắp hỏng mất, cho anh được không....?"
Não bộ Trầm Tịch Dương kêu "Ong" một tiếng, thanh âm ma mị kia như thôi miên cô, cô thiếu chút nữa gật đầu.
Đàn ông trên giường lúc nào cũng nói những lời đầy ôn nhu, dối trá như vậy.....
Dường như Mạc Tu Nghiêu không kiên nhẫn đợi câu trả lời của cô, anh ngang tàn xé văng cúc áo của cô...... Da thịt non mềm trắng nõn hiện ra, làm người ta không nhịn được muốn tiến đến chà đạp, giày xéo nó.
Mạc Tu Nghiêu chế trụ đôi bàn tay nhỏ xinh của cô lên đỉnh đầu, nụ hôn mang theo tia lửa dịch chuyển dần xuống phía dưới.
"Ư, buông tôi ra... Anh là.....đồ...."
Lời Trầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-cuong-the-phu-nhan-da-tro-ve/1503001/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.