Chương trước
Chương sau
Tổng Tài Cuồng Thê, Phu Nhân đã trở về!
Trầm Tịch Dương , cái tên này luôn thích xuất hiện bất thình lình hù chết người khác.
Cô lại ngó nghiêng xung quanh, cũng may không ai để ý, nếu không tối về cô lại được lên tin hot "Nhân viên mới vào cướp vị hôn thê của sếp" thì thôi!
"Mạc tổng đến đón vị hôn thê rồi tiện thể cho tôi quá giang sao ?"
Mạc Tu Nghiêu khiêu mi đáp, "Em ghen sao ?"
Trầm Tịch Dương, "............."
Ghen em gái anh! Bà đây là từ chối khéo đấy được không ? Ý tứ là lượn đi với vị hôn thê của anh cho nước nó trong!
"Tôi đếm tới ba, em dám không lên thì đừng trách tôi vô tình!" Mạc Tu Nghiêu lạnh lùng đe doạ.
Trầm Tịch Dương bĩu môi, không tình nguyện mở cửa xe bước lên. Nếu không phải vì cái siêu xe này quá bắt mắt, đã thu hút sự chú ý của người qua đường, cô nhất định sẽ chơi với anh ta tới cùng!
"Có lạnh không ?"
Trầm Tịch Dương không lưu tình đáp, "Mạc tổng yên tâm, còn chưa lạnh bằng khuôn mặt băng sơn của ngài!"
Mạc Tu Nghiêu, "............."
Con nhóc này thật không hiểu phong tình! Anh hỏi để giảm điều hoà nhiệt độ....
Tiếp theo bầu không khí lâm vào trầm mặc, Trầm Tịch Dương ngồi yên vị một chỗ, chỉ hi vọng mau tới nhà để cô thoát khỏi con hàng này.
Siêu xe không hổ là siêu xe, chỉ một nhoáng đã về tới Trạch Cầm viên.
Trước khi xuống xe, Trầm Tịch Dương nói, "Mạc tổng, thật phiền ngài, lần sau...."
Cô còn chưa kịp nói xong thì Mạc Tu Nghiêu đã ngắt lời, "Trầm tiểu thư đừng hiểu nhầm. Tôi là tiện đường."
Trầm Tịch Dương hừ lạnh, lấy di động nhanh chóng tra gg map, lại giơ màn hình về phía Mạc Tu Nghiêu bắt bẻ, "Tập đoàn Kính thị nằm ở phía Đông, tập đoàn Mạc thị nằm ở phía Tây, vừa hay Trạch Cầm viên lại nằm ở giữa, cái này là tiện đường ngài nói ?"!
Mạc Tu Nghiêu lại hờ hững buông một câu, "Thử xe."
Trầm Tịch Dương, "Tôi cũng không thể đi xe chùa a!"
Mạc Tu Nghiêu, "Không cần ngại, tôi cũng ăn cơm chùa!"
"............." Cmn, hôm nay Trầm Tịch Dương gặp toàn kẻ biến thái, từ tên hacker trong bóng tối kìa giờ tới con hàng này!
Chờ đã, ý anh ta là muốn tiếp tục ăn cơm ở nhà cô? Không được! Không thể để người này tiếp xúc thêm với bảo bối, nếu không mọi chuyện sẽ lộ mất....
"Anh có vị hôn thê, cũng có con gái, tôi cũng có..... chồng sắp cưới cùng con trai, như vầy không ổn lắm đi ?"
Mạc Tu Nghiêu nghe tới ba từ "chồng sắp cưới" thì vẻ mặt như phủ thêm một tầng băng lạnh, anh gằn từng chữ, "Em- có- chồng- sắp- cưới ?"
Trầm Tịch Dương nghe tới đây khẽ chột dạ, nhưng đã đâm lao thì phải theo lao tới cùng, cô gật đầu, "Tất nhiên a, chúng tôi cuối năm sẽ cưới, Mạc tổng không phiền có thể tới dự!"
Vốn Trầm Tịch Dương định chuồn nhanh khỏi xe, chỉ là Mạc Tu Nghiêu đã nhanh hơn một bước, nắm chặt lấy cổ tay cô, còn ấn một nút gì đó, trong chớp mắt hàng ghế ngồi ngả ra đằng sau, tạo ra một khoảng không gian khá lớn......
"Anh, anh muốn làm gì ?" Trầm Tịch Dương đối diện với đôi mắt âm u của anh thì khẽ rùng mình, luống cuống nói.
Mạc Tu Nghiêu đã cởi dây an toàn từ lúc nào, đè Trầm Tịch Dương xuống, vô lại đáp, "Làm gì hả ? Ông đây muốn chơi xe chấn!"
Một nụ hôn chợt tới như bão táp mưa sa khiến Trầm Tịch Dương trở tay không kịp.
Trầm Tịch Dương bặm môi, cắn chặt răng không để anh xâm chiếm thêm chút nào.
Mạc Tu Nghiêu thấy cô gái nhỏ nằm trong lòng mình mà vẫn quật cường, ngang bướng chống cự như thế thì càng tức giận. Nghĩ đến tình cảnh cái thằng nhãi ranh được gọi là "chồng sắp cưới" của cô ấy thì lửa nóng lại dâng lên ngùn ngụt.
Đôi môi này, mật ngọt này- chỉ có thể thuộc về riêng anh.
Mạc Tu Nghiêu thô lỗ bóp nghiến lấy cằm nhỏ của cô, môi mỏng của anh lại bao phủ đôi môi anh đào của cô. Mạc Tu Nghiêu mạnh mẽ mà tiến công, không cho cô có đường thoái lui.
Trầm Tịch Dương cảm giác cô sắp bị điên tới nơi.
Cô ấy vậy mà lại lưu luyến hương ngọc lan thanh khiết cao ngạo thuộc về người đàn ông này.....
Không được! Cô không thể trầm mê quá sâu trong bể tình này, sẽ vạn kiếp bất phục mất....
Trầm Tịch Dương bất ngờ đập một đòn hiểm vào ngực anh, người bình thường nếu trúng một chiêu này của cô, ít nhất cũng hôn mê bất tỉnh ba ngày ba đêm.
Nhưng Mạc Tu Nghiêu là ai ? Trầm Tịch Dương sẽ sớm biết thân phận đặc thù của anh trong thế giới ngầm nên đương nhiên sẽ không nương tay, nhân lúc anh còn choáng váng, định luồn tay ra phía sau đập vào gáy anh thì Mạc Tu Nghiêu đã chế trụ được cô.
Anh khẽ hừ nhẹ, híp đôi mắt phượng thâm thuý nhuốm màu tình dục nhìn cô.
"Mèo nhỏ, em cào làm anh càng thêm ngứa ngáy."
Con thú hoang trong người Mạc Tu Nghiêu bộc phát, lần này anh hung bạo tách hàm răng của cô ra, điên cuồng chiếm đoạt lãnh địa.
Trầm Tịch Dương hít thở không thông, mọi dưỡng khí đều bị anh hút cạn, cảm giác mình sắp chết đến nơi.
Hai cơ thể dính chặt vào nhau, cô có thể nghe được tiếng tim đập trong lồng ngực của cả hai người.
Cô còn thể cảm nhận được cơ bắp mạnh mẽ của anh dưới lớp áo kia. Và cả thứ gì đó không yên phận đã ngóc đầu dậy......

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.