Vợ sao?
Cố Nhược Hi vừa nghĩ tới vấn đề này, tim kịch liệt đau đớn. Thật nực cười, chính cô là người đẩy cuộc tình của họ đến mức này. Cô còn mong gì nữa chứ? Mong rằng hắn có thể đợi cô sao?
Cô và hắn, đáng ra không nên gặp lại lần nào nữa mới phải.
Mạc Thiệu Ngôn bước nhanh trên hành lang, tay nắm thành quyền từ lúc nào không hay. Hắn muốn tìm một chỗ nào yên tĩnh để bình tâm lại. Sợ rằng chỉ ở lại trong căn phòng đó thêm một giây nữa, hắn không tự chủ được mà gây ra những hành động không đáng có.
"Cố Nhược Hi."
Ba tiếng ngắn gọn, hắn lại dùng toàn lực gằn giọng xuống mà thốt ra.
Mạc Thiệu Ngôn rất lâu trước đó còn nghĩ, bản thân đã hoàn toàn quên đi cái tên này, quên đi toàn bộ về cô ta. Đến tận thời khắc hình ảnh cô xuất hiện trong tầm mắt của mình, hắn mới biết bản thân hắn chưa bao giờ quên được, từng chút từng chút một của cô, hắn cũng không quên được.
Đợi đến khi Mạc Thiệu Ngôn bình tâm lại, quay về phòng đã thấy một phòng năm người vô cùng vui vẻ.
Nhìn thấy nụ cười xuất hiện trên môi của Nhược Hi, hắn chỉ cười lạnh, khuôn mặt giễu cợt dời tầm mắt sang chỗ khác.
Cô ta đối với ai cũng tốt, nhưng chưa bao giờ thật lòng tốt với hắn.
Mạc Thiệu Ngôn bình thản ngồi xuống ghế, tiếp theo thì không để ý đến bất kì ai, đơn giản chỉ ngồi yên tĩnh cầm điện thoại. Lộ Phi Phi chú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-cuong-nhiet-yeu-lai-lan-nua/2774975/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.