Cả đêm hôm đó, cô không tài nào ngủ được. Mỗi khi nhắm mắt lại, hình ảnh của 6 năm trước như âm hồn bất tán, không ngừng hiện ra trong tâm trí.
Cô mơ thấy... Có một người con gái, ở độ tuổi đẹp nhất của thanh xuân đã không còn nữa rồi.
Có một người con gái, giữa mặt đường lạnh lẽo nằm xuống, máu nhuộm đỏ cả góc áo trắng tinh. Nực cười, thế giới này nhiều thứ xinh đẹp như vậy, cô ấy không thể ngắm nhìn nữa rồi.
Mà Cố Nhược Hi cô lại là người chứng kiến toàn bộ. Ngay lúc chiếc xe tải đó giống như đứt phanh lao đến người con gái kia, cô đã cố gắng chạy đến, cố gắng hét thật lớn muốn cô gái ấy tránh đi nhưng không kịp nữa rồi.
Cô gái kia, chết thật rồi.
Năm 17 tuổi, Cố Nhược Hi mất đi người bạn quan trọng nhất trên đời, Vân Yên.
Giữa con đường mùa hè ngập sắc lá, người con trai ấy quay lưng lại với cô. Cho dù bản thân đã cố gắng giải thích nhưng dường như hắn không nghe thấy. Hoặc giả dụ như có nghe thấy cũng sẽ không quay đầu lại.
Cô nhớ, sau tai nạn kia, hắn đã hôn mê cả một tháng trời.
Ngay lúc Nhược Hi cảm thấy đã không còn gì khiến cô đau lòng hơn nữa, từ một nơi nào đó vang lên tiếng nói oán giận của một cô gái.
"Cô không cảm thấy tội lỗi sao, Vân Yên vì cô mà chết, toàn bộ lỗi lầm là do cô!"
Lộ Phi Phi khuôn mặt đẫm nước mắt, nhìn cô bằng ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-cuong-nhiet-yeu-lai-lan-nua/2774973/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.