Cô chậm rãi quay đầu lại một cách máy móc, nét mặt nhỏ nhắn rất căng thẳng.
Quản gia nhìn thấy cô, nghỉ ngờ nói: “Bây giờ đã gần sáu giờ, cô còn muốn ra ngoài sao?”
Có Manh Manh khó khăn gật đầu.
Quản gia cau mày: “Tôi có nên gọi cho cô tài xế không?”
Cố Manh Manh cười mỉa: “Không cần, tôi tự ra ngoài một mình là được rồi.”
“Nhưng mà….”
Quản gia còn muốn nói gì nữa.
Cô đưa tay lên ngắt lời, vội vàng nói: “Tôi đã hẹn với bạn của tôi rồi, ừm, cô ấy đang ở gần đây. Tôi đi gặp cô ấy là được rồi, sẽ không lâu đâu.”
“Ò, như vậy à!”
Quản gia chợt nhận ra.
Cố Manh Manh bắt đầu thay giày với tốc độ nhanh chóng.
Người quản gia vẫn đứng bên cạnh.
Ông ta nhìn động tác của Cố Manh Manh, đột nhiên như nghĩ ra điều gì, anh nói: “Ông chủ vừa về nhà, cô có thấy không?”
“Có cói”
Cố Manh Manh gật đầu lia lịa.
Người quản gia còn muốn nói gì đó nữa, lúc này Cố Manh Manh đã đi giày xong.
Cô trực tiếp mở cửa, vừa sải bước đi ra đã để lại lời nói: “Anh ấy ở trong phòng làm việc, đừng quấy rầy, có vẻ tâm trạng anh ấy đang không tốt…”
Người quản gia liên tục nói được.
Tuy nhiên, chỉ trong vài phút, Cố Manh Manh đã chạy ra ngoài.
Khi đến buổi biểu diễn, đã hơn một tiếng đồng hồ, còn hơn 20 phút nữa đến giờ khai mạc.
Cố Manh Manh đầu tiên tìm thấy chỗ ngồi của mình trên khán đài, sau đó lấy điện thoại di động ra gọi cho Thẫm Sơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-cung-chieu-nhe-mot-chut/1671436/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.