Sau khi tiền gần tới xe, tài xé chuẩn bị tiến lên.
“Để tôi tự làm.” Cố Manh Manh đột nhiên lên tiếng. Động tác của tài xế lập tức dừng lại. Mà lúc này, Cố Manh Manh đã tự mình mở cửa xe ra sau đó cúi đầu vào xe không chút do dự.
“AI Giây tiếp theo, cô bỗng hô nhỏ một tiếng, hai mắt mở to nhìn người đàn ông uy nghiêm ngồi trong xe với vẻ mặt khó tin. Anh chậm rãi quay đầu lại, dùng đôi mắt của lạnh lẽo nhìn chằm chằm cô.
“Anh…” Cố Manh Manh mở miệng.
Lục Tư Thần lạnh giọng: “Bạn của cô đâu?”
Lúc này cô mới chậm chạp phản ứng lại. Cố Manh Manh vội vàng ngồi thẳng dậy, đàng hoàng đáp: “Ò, cô ấy có chút không thoải mái nên về trước.”
Lục Tư Thần nghe vậy trên mặt cũng không có biểu cảm gì.
Anh tiếp tục hỏi: “Tại sao cô lại ở đây?”
Cố Manh Manh cắn môi, nhíu mày thật chặt. Cô đang lưỡng lự không biết có nên trả lời thật không. Nhưng cô còn chưa kịp nghĩ, Lục Tư Thần đã bám một nút ấn, vách ngăn phía trước từ từ nâng lên khiến hàng ghế sau trở thành một không gian độc lập không thể bị quấy rầy.
Cố Manh Manh sững sờ, không biết anh làm vậy là có ý gì.
Ngay lập tức, Lục Tư Thần giơ tay ném chiếc áo tây trang lên đầu cô.
“Hả?” Cố Manh Manh đưa tay kéo áo khoác xuống, đôi mắt to đen nhánh mở to nhìn anh, muốn hỏi đây là vì sao.
Lục Tư Thần nhấc môi, nói: “Muốn cảm lạnh?”
Cố Manh Manh cuối cùng cũng có phản ứng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-cung-chieu-nhe-mot-chut/1671437/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.