Cố Manh Manh nắm điện thoại trong tay, có chút do dự nói: “Tôi chưa từng gặp qua ông nội của anh, không biết ông ấy muốn gì? Còn có, hình như từ trước tới nay anh chưa từng nói với tôi, vì sao ông nội anh muốn cưới chị của tôi?”
Kỳ thực, cô vốn là không biết điều này.
Thế nhưng lần trước, lúc trong yến tiệc ở Hoài Nam, cô nghe Lục Tử Diễm với Lục Tiểu Tứ đều đề cập đến vấn đề này, cho nên liền để ý.
Bên này, Lục Tư Thần thanh âm rất chậm: “Những thứ này là chuyện của các ông ấy, ông nội tôi nợ nhà cô một ân tình, sau lại không biết nên trả thế nào, đơn giản để tôi cưới cô.”
“Không phải, không phải!”
Cố Manh Manh vội vã quơ tay.
Cô sửa lại, nói: “Không phải tôi, là chị của tôi!”
Lục Tư Thần cười nhạt: “Không sao cả, chỉ cần là họ Cố là được rồi.”
Cố Manh Manh lại cúi đầu xuống.
Đầu tiên cô trầm mặc một hồi, sau đó mới chậm rãi nói: “Lục Tư Thần, anh lúc đó nhất định rất tức giận có phải hay không?”
Lục Tư Thần nhíu mày.
Chỉ nghe Có Manh Manh tiếp tục nói: “Ông nội của anh kêu anh cưới một người không thích, lúc đó anh nhát định rất tức giận, có phải hay không?”
Lục Tư Thần giờ mới hiểu được ý cô nói.
Anh ngoắc môi, cũng không biết giải thích như thế nào.
“Vậy còn cô?”
Anh chất vấn lại.
“Tôi?”
Cố Manh Manh chỉ mình.
Cô ngắng đầu, mở to một đôi đen nhanh nhìn anh, dáng vẻ ngốc nhếch: “Tôi không tức giận, mặc dù lúc mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-cung-chieu-nhe-mot-chut/1671409/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.