Vì bị trục xuất ra khỏi Cảnh gia, hơn nữa quyền điều khiển Cảnh thị cũng không còn nằm trong tay Cảnh Nhược Hàn nữa nên thành ra hiện giờ hắn trở thành con người vô công rỗi nghề rồi. Ngoài chuyện thi thoảng phải lên đồn cảnh sát ra thì mỗi ngày công việc của hắn là ở nhà và "tâm sự" thật nhiều với Vân Tịch.
Chu Lan Tuyết lúc đọc được tin đó trên báo cũng cảm thấy không bất ngờ lắm, dù sao thì những gia tộc có bề dày một chút đương nhiên sẽ không chấp nhận người ngoài không cùng huyết thống với mình. Đã thế thì sao còn có thể giao cả sự nghiệp lớn cho người đó. Cảnh Nhược Hàn muốn làm lớn chuyện đến cùng với Thẩm Đinh Lăng và
Cảnh Đông thì sẽ không tránh khỏi việc bản thân hắn cá chết mà lưới cũng rách luôn.
Cô đoán giờ chắc hẳn rảnh rồi lắm nên gọi điện:
"Có chuyện gì vậy?"
"Chỉ định hỏi anh chút chuyện thôi, anh có rảnh không?" Chu Lan Tuyết hỏi.
"Ừm, em hỏi đi."
"Sau khi chuyện này kết thúc anh muốn làm gì?"
Với năng lực của Cảnh Nhược Hàn, Chu Lan Tuyết cho rằng chẳng có gì khó nếu bản thân hẳn quyết tâm làm lại từ đầu. Cho dù hắn có bị trục xuất khỏi Cảnh gia thì năng lực của hắn cũng còn đó, bao năm qua làm ăn cũng có biết bao nhiêu vị giám đốc biết mặt hắn cả rồi. Huống hồ trong cái mớ bòng bong với vợ chồng Cảnh Đông, hắn không phải người sai. Cho nên bây giờ hắn muốn bước theo con đường cũ thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-co-co-vo-cam/3540761/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.