Ban đầu Húc Cảnh Thiên không muốn đến gặp Alice, giữa họ đã không còn gì để nói nữa, hoặc ít nhất là hắn cảm thấy như vậy. Họ không cần phải nói rõ điều gì nữa, cũng không cần làm sáng tỏ chuyện gì nữa, những thứ ấy giờ đã không cần thiết nữa rồi. Dù cho hắn có yêu cô, hay cô có yêu hẳn thì giữa họ không thể nào quay trở lại như xưa.
Thế nhưng không phải tự nhiên mà Cảnh Nhược Hàn lại nhắc chuyện này với hắn cho nên Húc Cảnh Thiên nghĩ rằng có lẽ Alice đã ra điều kiện gì đó khiến Cảnh Nhược Hàn bắt buộc phải đồng ý. Cho dù thăng bạn kia của hẳn không nói ra, nhưng hắn cũng đoán được mười mươi vì vậy nên Húc Cảnh Thiên đã đến gặp Alice.
Điều đầu tiên mà Húc Cảnh Thiên nghĩ khi gặp lại cô đó chính là cô gầy đi nhiều. Vì điều kiện nơi tạm giam cũng không phải quá tốt, hơn nữa tâm trạng của cô vẫn luôn u uất không vui cho nên dù ăn vào cũng chẳng được bao nhiêu thế nên chẳng mấy chốc đã sụt cân. Vả lại thời gian trước cô phải chữa thương vì hai vết đạn bắn nên giờ đây gương mặt của Alice đã chẳng còn miếng thịt nào.
Lúc nhìn thấy Húc Cảnh Thiên thật sự đến, ánh mắt của Alice mang theo vẻ mừng rỡ thế nhưng hắn cố tình không thấy sự vui mừng trong đó, ánh mắt vẫn lãnh đạm như vậy, cố tình không nhìn vào mắt cô mà ngồi xuống chiếc ghế đối diện. Alice hiểu được tâm trạng lúc này của hắn nên vừa đau lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-co-co-vo-cam/3540762/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.