Cảnh Nhược Hàn không cho rằng khi hắn muốn nhìn thấy Vân Tịch sau một ngày mệt mỏi trở về nhà, cũng không muốn thấy cô ta ngồi co ro trên sàn nhà thế kia, trông cứ như là khi cô ta ở đây thì hắn đã ngược đãi cô ta vậy.
Cho dù Bạch Cảnh có to đến mức nào nhưng hắn vẫn thuê đủ người hầu chứ chưa từng để cô ta kham tất cả, cô ta thì làm bao nhiêu việc mà dám ở đây nằm ngủ như thế? Như thế này nếu có người đến nhìn thấy thì lại nói hắn bạc đãi người vợ của mình, rồi tờ báo ngày mai, trên trang nhất lại là tin của hắn nữa.
Chỉ là Cảnh Nhược Hàn không biết, khi những người kia biết thiếu phu nhân mới vào không được đối xử tử tế thì họ cũng không cần khách sáo hay tôn trọng cô làm gì. Việc gì có thể để Vân Tịch làm thì đều cố lựa lời đẩy cho cô, Vân Tịch có từ chối họ cũng không hiểu nên cô phải làm khá nhiều việc. Lúc này cô đang lau bàn ghế nhưng lại không nhịn được thiếp đi mà thôi.
Dùng lời của những hầu đó mà nói thì, cả thành phố này, ai mà không muốn trèo lên giường của Cảnh Nhược Hàn? Vân Tịch chỉ là cô gái may mắn nhất thôi, cũng chưa chắc là cô gái duy nhất. Hơn nữa nhìn thái độ của Cảnh Nhược Hàn, trong lòng bọn họ cũng rõ mười mươi là hắn không yêu Vân Tịch, vậy thì sao phải đối tốt với tình địch của mình kia chứ?
Cảnh Nhược Hàn bước đến, dùng mũi chân đẩy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-co-co-vo-cam/3486031/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.