"Chiều nay hai giờ sẽ có cuộc họp hàng tháng. Sáu giờ sẽ có tiệc khai trương chi nhánh mới của Trường Thiên - Húc thị."
Trần Danh báo cáo lịch trình đơn giản.
Cảnh Nhược Hàn chỉ ừ một tiếng rồi không nói thêm gì, thư kí Trần sau đó cũng nhanh chóng lui xuống. Nhưng rất nhanh sau đó có cuộc gọi đến máy của hắn, nhìn qua mới thấy đó là ba của hắn. Cảnh Nhược Hàn dừng bút, nghe điện thoại:
"Tối nay con cùng vợ qua đây đi, mẹ con muốn nấu một bữa cho hai đứa."
Cảnh Nhược Hàn bóp mi tâm của mình. Hắn đã không muốn tiếp xúc với Vân Tịch rồi, càng không muốn cô ta thân thiết với ba mẹ hắn. Thế nhưng hắn cũng không cãi lại họ được.
Hắn không còn cách nào khác chỉ còn cách đồng ý.
"À con đến sớm chút nha, mua thêm chút quả mọng, mẹ con tính làm bánh đấy."
"Vâng, con biết rồi."
Cảnh Nhược Hàn thở dài rồi gọi thư kí Trần vào:
"Lịch trình lúc sáu giờ, cậu đi thay tôi vậy."
"Nhưng nghe nói lần này Húc thiếu gia muốn đích thân ngài tới đó."
"Kệ hắn ta, cũng có phải đám cưới đâu."
Trần Danh vâng vâng, trong lòng lại không nhịn được nghĩ, hóa ra tình anh em chỉ mong manh như tờ giấy vậy thôi.
"À, cậu đi mua thêm một bộ váy thật đẹp rồi mang đến Bạch Cảnh cho Vân Tịch đi."
Trần Danh thắc mắc:
"Cho dịp gì vậy ạ?"
"Tối nay ba mẹ tôi muốn gặp cô ta."
"Vâng, tôi biết rồi."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-co-co-vo-cam/3486032/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.