Lăn qua, lăn lại trên giường một cách bực bội.
Ghì chặt màn hình điện thoại sáng vào mặt tôi, chờ anh trả lời Weibo nhưng mãi vẫn chưa thấy. Vừa suy nghĩ lướt qua thì "Tích...tích" tôi cười thỏa mãn.
- Mai. 3h tôi đợi em ở thư viện khu 5.
- OK.
Tôi còn tốt bụng gửi anh một mặt cười.
- Trẻ con.
- Không có a.
Tôi chu môi giận dỗi dù cho anh chẳng nhìn thấy được qua màn hình nhỏ của điện thoại đang nhấp nháy.
- Ngủ ngon.
- Anh cũng vậy.
Tim tôi lại đập mạnh mặc dù chúng tôi mỗi người cách nhau một màn hình.
Tôi hạnh phúc từ từ chìm vào giấc ngủ trong hương lài nhè nhẹ dễ chịu.
Mặt trời ló dạng, tôi vẫn nằm ưỡn trên giường ngủ say mê bên môi kèm theo một nụ cười nồng đậm chúng tỏ giấc ngủ của tôi không tồi.
- Thẩm tiểu thư, buổi sáng đã chuẩn bị xong.
Giọng của Tiểu San cùng với tiếng gõ cửa, cho dù tôi có muốn nướng giấc ngủ thêm nữa cũng chẳng thể nào.
- Ưm....
Tôi lờ mờ nhìn giờ trong điện thoại và vụng về trả lời bằng giọng nhái ngủ.
7h đúng, tôi mau mau chạy vào toilet. Lấy chiếc đầm thật đơn giản khoác lên người rồi đi dùng bữa sáng.
Tôi xuống lầu, đi vòng một đường dài, phòng bếp hiện ra trước mắt với một mùi thơm khó cưỡng, bụng tôi cũng hợp tác kêu lên, ba và mẹ tôi đang dùng bửa. Tôi từ từ đi vào và ngồi ngay ngắn chỗ của mình, thím Hạ không dám chậm trễ liền bưng lên một xuất bò xốt Ý kèm bánh mì cho tôi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-cau-dan-vo-yeu/741164/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.