Tiểu Bun đang nằm ngủ một cách ngon lành trong lòng của tôi, thỉnh thoảng cái chân bé bé xinh xinh sẽ động đậy, cọ cọ. Những chiếc lông mềm mại mượt mà, kích thích vào xúc giác, khiến cho tay tôi không muốn rời.
Con mắt của nó cuối cùng cũng chớp chớp rồi đứng dậy nhìn tôi, tôi lấy chiếc hộp đựng thức ăn rồi lấy một ít cho vào tay.
Tôi cao hứng, cười.
- Đứng lên nào Bun!
Tôi cầm một viên để hơi cao lên tầm với của nó. Nó như nghe và hiểu lời tôi nói nên đứng bằng hai chân và chồm lên lấy xuống.
- Rõ ngoan! Tiểu Bun là nhất rồi.
Tôi không đùa nó nữa, tôi đặt thức ăn trên tay xuống bát nhỏ của tiểu Bun rồi đi bón nước cho chậu cúc bên cửa sổ kia, nó đã lớn lên nhiều rồi. Nụ hoa cúc bắt đầu nở và to hơn trước. Nước vào chậu thì bắt đầu thấm vào đất xốp dẻo và rễ của cúc sẽ hút nước.
- Mau lớn nhé, tiểu Cúc!
___________________________
*Vạch phân chia*
Tôi đã ăn mặc thật chỉnh tề, áo sơ mi và quần jeans, tóc buộc đuôi gà cao đơn giản, không làm bất cứ điều gì lố lăng.
Thứ nhất, tôi sẽ được thoải mái và năng suất học sẽ tốt hơn.
Thứ hai, tôi không muốn khiến anh có ấn tượng xấu về mình.
Nói tóm lại, đều là tốt cho tôi cả. Tôi được chú Quách đưa đến thư viện. Đúng 3h tôi đã có mặt.
Đây là lần đầu tiên, tôi bước vào thư viện của trường, không khỏi ngạc nhiên là vì nó như đưa tôi vào một thế giới sách thực thụ vậy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-cau-dan-vo-yeu/741165/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.