Một tuần lễ trôi qua rồi, kể từ khi tôi gặp Dận Dịch ở sau trường, cho đến bây giờ vẫn chưa có cơ hội nào gặp lại anh.
Kể cả khi tôi tìm kiếm, lục lọi khắp nơi để tìm bóng dáng của anh, nhưng vẫn bặt vô âm tính. Tin nhắn tôi gửi, anh không trả lời, nhưng vẫn hoạt động đều đặn, tôi nghĩ có thể trong suốt thời gian này, anh bận một việc gì đó, nên thời gian rảnh rỗi liền bị rút ngắn lại.
Cứ suy nghĩ đến chuyện đó là tôi phiền não không thôi, nếu không nhờ Lâm Mẫn lúc nào cũng sát cánh bên tôi thì tôi đã trở thành cái xác vô hồn rồi. Hoạt động cũng chậm chạp hơn bình thường.
Tôi trượt một bài kiểm tra 15 phút vì tôi thật sự không thể tiếp thu những gì cô giảng trên lớp, dửng dưng cho qua. Hôm nay là ngày cô Thiển, "bạch cốt ma đầu" phạt tôi đây.
Tôi đang chờ từng bước chân la võng của cô vào lớp với tâm trạng nặng nề. Tay tôi giờ đã thấm ướt mồ hôi, thời tiết 20 độ, nhưng vẫn thấy nóng.
Căng thẳng khủng khiếp!!
Lâm Mẫn đẩy nhẹ tay tôi.
- "Bạch cốt ma đầu" xuất hiện.
- Lần này, bản cô nương ta chết là cái chắc.
- Cho vừa cậu. Siêng năng thì đâu đến nỗi này. Cậu có biết là điểm này sẽ ảnh hưởng rất nhiều không? Nó.....
Tôi chặn miệng của Lâm Mẫn lại.
- Để tớ chuẩn bị tinh thần chiến đấu đi, đừng khiến tớ hoang mang nữa.
Chốc lát, cả lớp đều đứng lên.
- Cả lớp ngồi, hôm nay tôi trả bài kiểm tra lần trước.
Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-cau-dan-vo-yeu/741163/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.