Mặc Đình Phong bị sốt không hề nhẹ, sức khỏe khá yếu ớt, Anna không đành lòng để anh trở về khách sạn ở một mình không ai chăm sóc, chỉ nghĩ đơn giản là vì anh cứu mình nên mới bị bệnh nặng như vậy, cô quan tâm và chăm sóc anh bình phục là chuyện tất nhiên.
Hứa Tần Lâm nghe thấy cô đề cập đến chuyện để Mặc Đình Phong ở đây, cậu không vui, thế nào cũng đề nghị ở lại nhà cô. Cậu nói rằng Anna sức khỏe cũng đang yếu kém, không thể chăm sóc tốt Mặc Đình Phong được, cậu sẽ ở lại phụ giúp cô. Anna không có lý do từ chối bèn miễn cưỡng đồng ý. Thế là căn nhà quanh năm hiu quạnh mình cô nay có thêm ba người.
Buổi chiều hôm sau, tuyết vẫn rơi đầy ngõ, tuyết hôm nay rơi không bằng hôm qua, thưa hơn một chút, bớt lạnh lẽo hơn một chút. Mặc Đình Phong vừa hưởng thụ từng muỗng cháo Anna đút, vừa ngắm nhìn khung cảnh tuyết rơi trắng xóa ngoài cửa sổ, tâm trạng xem ra không tệ.
Đút anh ăn sạch sẽ cháo trong bát, cô lấy khăn giấy tận tay lau miệng cho anh. Ánh mắt chăm chú nhìn đôi môi của người đàn ông, cảm giác cuốn hút quyến rũ quấn lấy đáy mắt cô. Khoảnh khắc này Mặc Đình Phong cũng nhìn chầm chầm cô, môi anh khẽ cong lên, Anna mới rụt mảnh khăn giấy lại vứt vào thùng rác, lấy thuốc cho Mặc Đình Phong uống. Anh rất ngoan ngoãn uống thuốc, lại nhìn tuyết phủ ngoài bầu trời đưa ra lời nói:
"Hay là chúng ta ra ngoài dạo một chút đi!"
Cô đặt ly
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-cam-em-la-dinh-menh-cua-anh/428728/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.