Hiện tại Anna mới tỉnh táo lại, ý thức hành động vừa rồi của mình là thái quá. Sao cô lại mất bình tĩnh đến vậy? Trong lòng cô như đang ẩn chứa cái gì đó bị phong kín quá lâu không thể nào kìm hãm được, sự lo lắng tận sâu đáy lòng đó chỉ muốn phun trào.
Mặt cô không ý thức được bắt đầu đỏ lên, đầu mũi lúc nãy bị Mặc Đình Phong động vào nóng rang, còn vương vấn hơi ấm dễ chịu của anh, cô ngại ngùng nhìn sang chỗ khác.
Hứa Tần Lâm bức bối, chẳng thể nào nhìn lọt mắt cái cảnh tượng "nam trêu nữ thẹn" này, liền phá vỡ bầu không khí ấy, hỏi Mặc Đình Phong:
"Anh thế nào rồi!"
Ánh mắt anh vẫn chằm chằm vào khuôn mặt đỏ hồng của Anna, ý cười ẩn hiện trên khoé mắt, hững hờ đáp:
"Ổn!"
Một chữ tùy hứng này càng làm Hứa Tần Lâm khó chịu, hận không thể chen đến giữa hai người họ mà chia rẽ. Nhìn đến chuông báo trên tường liền nhấn vào gọi bác sĩ đến kiểm tra cho anh, như thế mới tách Mặc Đình Phong và Hạ Nhược Hy ra được.
Bác sĩ làm vài thủ tục kiểm tra, kết quả Mặc Đình Phong không có gì đáng ngại lúc này, chỉ là cơ thể hơi yếu phải được tịnh dưỡng tốt mấy ngày mới bình phục lại bình thường được.
Hai hôm sau Mặc Đình Phong và Anna tình trạng hồi phục tốt hơn, được cho xuất viện, bốn người cùng nhau trở về Paris, đương nhiên người lái xe đưa tất cả bọn họ về là Hứa Tần Lâm. Anna trong người vẫn còn hơi mệt mỏi, vừa lên xe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-cam-em-la-dinh-menh-cua-anh/428727/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.