Hơn tám giờ sáng, Mặc Đình Phong cảm thấy hơi bồn chồn khi không thấy Anna đến phòng mình. Bình thường vào giờ này cô đã đến cho anh ăn và uống thuốc xong. Mặc Đình Phong chờ tiếp rất lâu cũng chẳng thấy bóng dáng cô, chả lẽ là vì chuyện chiều hôm qua cô quá ngại?
Cạch!
Cánh cửa được người bên ngoài mở ra, theo ý thức Mặc Đình Phong sẽ nghĩ đó là Anna, mở miệng định nói gì đó mới nhận thấy người vào phòng là Hứa Tần Lâm, sững người.
"Cậu vào đây làm gì? Cô ấy đâu?"
Hứa Tần Lâm lạnh nhạt đặt mạnh tô cháo xuống bàn, lên giọng:
"Ăn đi!"
Người đàn ông này đột nhiên vào đây làm tâm trạng anh bắt đầu không tốt, lại hỏi một lần nữa bằng giọng điệu khó nghe:
"Tôi hỏi cậu cô ấy đâu?"
"Còn ngủ!"
Mặc Đình Phong không vui thì Hứa Tần Lâm cũng chẳng dễ chịu gì. Bắt buộc cậu ta phải phục vụ Mặc Đình Phong thế này bởi nếu anh cứ đổ bệnh ở nhà Anna mãi, cậu vô cùng chướng mắt.
Mặc Đình Phong chau mày suy nghĩ, bình thường Anna đâu có thói quen ngủ nướng ngày nào cũng dậy sớm nấu cháo cho anh, chăm anh uống thuốc. Cảnh giác Hứa Tần Lâm nói dối.
"Đừng nhìn tôi như thế, không tin anh có thể ra ngoài kiểm tra!"
Anh không nói gì nữa nằm ngụp xuống trùm chăn, ý muốn đuổi người. Hứa Tần Lâm bực dọc vung tay gỡ chăn của Mặc Đình Phong ra, quát:
"Mau ăn cháo đi, anh cứ vờ bệnh ở đây ăn vạ đấy à? Dậy cho tôi!"
"Tên điên này, buông ra!"
Cơ thể Mặc Đình Phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-cam-em-la-dinh-menh-cua-anh/428729/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.