Sáng hôm sau, Mục Kính Hiên thức dậy từ sớm, cậu bé chống tay lên giường nhìn mami ngủ, lát sau cô mới tỉnh dậy. Nhìn con trai mỉm cười ngọt ngào:"Lại muốn gì nữa đây? ".
Mục Kính Hiên thơn vào má cô một cái, thẳng thắng nói:"Mami, con nhớ mẹ nuôi quá à! Mình đến Tây Đô thăm mẹ nuôi đi".
Mục Lạc Anh trầm tư vài giây, lấy lại phong thái kiên định nói:"Mami còn rất nhiều việc bên này, không thể đến Tây Đô được".
Mục Kính Hiên quyết tâm phải dụ dỗ được cô, cậu bé làm nũng:" Maimi đến Tây Đô đi, con hứa sẽ không quấy phá người nữa".
Mục Lạc Anh thật không muốn quay về đó. Nhưng con trai lại nhất quyết như vậy cũng khiến cô động lòng đi.
Mục Lạc Anh nói:"Được rồi, coi như mẹ thua con đi".
Mục Kính Hiên gian xảo:"Để mẹ không nuốt lời, con đã chuẩn bị tất cả rồi, chỉ cần mẹ đồng ý nữa là Ok".
Mục Lạc Anh:"........."_coi như con lợi hại.
Trước khi đi, Mục Lạc Anh đến nơi giam giữ Ức Trai. Ba năm nay cô không dùng tư hình nữa, nên hôm nay các vết thương lúc trước cũng đã lành hẳn. Mục Lạc Anh nhất đôi cao gót đi về phía anh ta:"Chốc lát sẽ có người đưa anh đi tôi đã sắp xếp nơi ở cho anh rồi, khi đến đó anh hãy chuẩn bị làm điều mình cần làm".
Ức Trai vui mừng, chỉ nghĩ đến Hứa Mỹ Lệ đã khiến anh ta hận thấu xương rồi. Ức Trai tuân kính:"Ảnh Vương, sau này xin được phép theo cô, cô nói gì tôi sẽ làm theo ".
Mục Lạc Anh mỉm cười sâu xa, tựa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-baba-mami-gian-that-roi/744236/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.