Đến khuya, buổi tiệc mới kết thúc, Mục Lạc Anh mệt rã người, nhìn thấy chiếc giường yêu quý, nhảy tọt lên và ngủ mất hút. Một mình Mục Kính Hiên ngồi trước màn hình máy tính, bàn tay nhỏ nhắn linh hoạt gõ, lát sau hiện ra một người phụ nữ, hai người call đó mà, Mục Kính Hiên nhìn người phụ nữ xinh đẹp, nói:"Mẹ nuôi, con nhớ người quá đi".
Trình Tiểu Khuê bị mê hoặc bởi gương mặt này,ánh mắt chiều chuộng:"Vậy con đến đây với ta đi".
Mục Kính Hiên đau lòng:"Không được, mami sẽ rất buồn".
Trình Tiểu Khuê lắc đầu cười:"Tiểu Hiên, không phải con thông minh lắm sao? Nói vài lời ắc mẹ con tự đi thôi".
Mục Kính Hiên nhân cơ hội nói:"Mẹ nuôi, con có chuyện này muốn hỏi người?".
Trình Tiểu Khuê vừa ăn vừa nói:"Con nói đi".
"Người có biết ba con là ai không?".
Thật ra lúc nãy, bé chỉ muốn lừa mami thôi. Đến tên bé cũng không biết làm sao mà tra ra được.
Trình Tiểu Khuê lỡ miệng nói:"Là Mộ Tư Phàm".
Chợt nhận ra gì đó sai sai nhưng đã quá muộn rồi. Trình Tiểu Khuê vò đầu. Trời ơi, Lạc Anh xé sát mình mất.
Mục Kính Hiên vô tư cười, haha biết tên ba rồi còn lại thỳ ok cả.
Mục Kính Hiên không nói gì,ấn nút tắt cuộc đối thoại, để lại Trình Tiểu Khuê ôm một bụng tức.
Mục Kính Hiên tiếp tục gõ vài chữ, màn hình hiện ra hai chữ "thất bại".
Mục Kính Hiên hừ lạnh:"Có mật khẩu".
Mục Kính Hiên hiện lên vài tia bất mãn, tiếp tục đẩy nhanh tiến độ, bàn tay nhỏ nhắn gõ nhanh hơn, người đang đấu với bé là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-baba-mami-gian-that-roi/744235/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.