Cô ngủ đã bao lâu rồi nhỉ? Thậm chí nhấc ngón tay cũng không nổi, toàn thân đau như muốn vỡ ra làm hai, hạ thân ê ẩm nhưng lại mát mát, ươn ướt, đưa tay nhẹ quẹt một đường nhẹ, chỉ nhẹ như vậy nhưng cô run rẩy, đau như vừa từ địa ngục trở về, thì ra nó là thuốc bôi. Là hắn bôi cho cô? Xem như hắn có lương tâm, nhưng vừa đánh vừa xoa thì cô không cần. Trò chơi này của hắn, cô không muốn chơi lần thứ hai và nhất định sẽ không dám chọc tức hắn.
Cô nhìn trên bàn lớn, khói bốc lên là...cô đoán ra mà, là lại bát thuốc đen ngòm đó, cô không hiểu, chẳng lẽ sau khi làm chuyện đó xong thì phải lại phải uống. Cô là nhớ lại muốn tự vẫn cho xong, vẫn còn nhớ rõ nó đắng thế nào mà nói. Sau khi uống xong, hậu đắng vẫn dư âm mãi, có ngậm bao nhiêu viên đường cũng không hết đắng, liều lượng nó được sắc thế nào thì cô không biết nhưng cô đoán ngày càng đặc thì phải. Nhớ lại quản gia bảo cô là thuốc bổ, vậy nó bổ đến cỡ nào? Cô chỉ là viện cớ để bản thân không muốn uống, muốn trực tiếp đổ đi, nhưng suy nghĩ đó vừa nhóm lên, là đang sắp tới bước thực hiện thì hầu nhân bước vào, thở dài một cái, nhìn hầu nhân bưng bát thuốc kìa đến, niềm nở nhìn, có chút nhìn xuống thân hình trắng nõn đầy vết hôn chi chít của cô nhưng nhanh chóng cảm giác đáng thương.
- Phu nhân, thuốc đã được hâm nóng lại, cô đã thức rồi thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-thuc-khong-co-dao-ly/3262288/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.