- Còn bị thương chỗ nào?
Hắn nhìn cô từ trên xuống, hắn vì muốn quan tâm cô nên mới kéo cô sát đến gần để hắn có thể nhỏ nhẹ mà cô nghe rõ, hắn thích thì thầm vào tai cô, ngít thở hương thơm lài của riêng cô. Cơ thể trắng nõn không tì vết của cô, nay lại tay chầy chụa vết xước đáng thương, có nơi rỉ máu, hắn biết cô rất sợ đau nên hắn càng để tâm đến.
Cô đang hồn bay lơ lửng trên mây, nghe hắn nói như vậy, cô rộn ràng hết cả người, hai má đỏ như gấc, xua tay với hắn.
- Em không có bị thương, dù sao...anh mới là người bị thương hơn em. À...tối nay em sẽ nấu bửa tối, ban nãy em tính điện về Cẩm Viên bảo không cần chuẩn bị bửa tối nhưng gọi mãi vẫn không có ai bắt máy...
- Theo như tôi biết, em chưa bao giờ vào bếp, hay đụng đến một con dao nào?
Cô chưa kịp nói hết, hắn đã cắt ngang cô. Cô có chút ngớ ra nhưng nhanh chóng chữa lại.
- Không biết là sẽ nhất định cả đời không biết a? Em là có tập qua, với lại, em đâu có nói em nấu là xuất sắc, nhất định dễ ăn.
Hắn im lặng, không nói lời nào nữa, cứ thế vòng tay ôm ngang eo cô, mắt lại lia ra cửa sổ, cô nhìn hắn từ trên xuống, quả thực tệ hơn cô. Nếu hắn có mệnh hệ gì thì cô biết làm sao đây? Cô nghĩ đến đã muốn rớt nước mắt, hắn vì cứu cô mà chiếc xe hàng trăm vạn kia cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-thuc-khong-co-dao-ly/3262287/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.