Nam nhân đó nét mặt cười hiền hoà, vươn tay xoa thái dương có vẻ mệt mỏi.
- Thiên Thiên, em cũng ở đây a? Trùng hợp quá thể.
Cô theo phép lịch sự, chẳng lẽ anh ta là hướng cô nói chuyện mà cô không dòm đến thì ngại quá. Với lại, anh ta và cô cũng chẳng liên quan gì đến nhau, bất quá chào một cái cũng không chết ai đi.
- Thật là trùng hợp. Dương Kha Hạn, chào anh.
- Em lại thích khách sáo, chúng ta không phải mới quen biết nhau.
Anh ta có ngụ ý cô cũng không hiểu, thà cô không muốn hiểu. Ánh mắt nhìn cô kiểu rất kỳ lạ, khiến cô cảm thấy không thể ngồi yên, cô đưa tay vuốt đầu mũi ngại ngùng.
Không khí nặng nề quá, chứa toàn khí CO2, cô hít thở không thông một lát chắc cô té xỉu tại chỗ. Mặc dù cô không biết chuyện gì nhưng anh ta cứ nhìn xoáy cô như vậy mãi, cô là không thể chịu đựng được. Giết cô đi còn thoải mái hơn.
Anh ta ngược lại càng tự nhiên mà ngồi xuống cạnh cô, cô như phản xạ tự nhiên mà bật dậy khỏi vị trí ngồi bản thân, khiến Mao Tĩnh Ly cùng Tứ Lâu Mạng dồn ánh mắt về cô như hoảng hốt. Cô thì như chim đứt cánh, loay hoay, vươn tay vuốt tóc xấu hổ, gương mặt cô đỏ rần rần lên một mảng lớn.
Chiếc túi cô đặt cạnh Dương Kha Hạn, cô cũng không dám xoay người lấy đi. Cô hiện tại muốn rời khỏi nơi này lập tức nhưng tự dưng cánh tay cô bị nắm lấy, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-thuc-khong-co-dao-ly/3262286/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.