"..." Trong chốc lát, mặt Lâm Minh đã nhăn nhó và nhỏ giọng kêu lên một tiếng.
Kiều Tâm nhìn anh ta nở nụ cười đợi chờ ánh mắt Lâm Minh nhìn Kiều Tâm, khi muốn nổi giận.
Kiều Tâm lại cười lạnh nói: "Xin lỗi, xin lỗi, không cẩn thận đạp trúng chân anh, tôi không phải cố ý đâu nha!"
Lâm Minh hung dữ nói: "Rõ ràng là cô cố ý."
Kiều Tâm lúc này cũng không giả bộ nữa, cười trên nỗi đau người khác: "Ai bảo miệng anh thối vậy, cái chân đó của anh chỉ là chịu tội thay miệng của anh thôi."
"Cô..." Lâm Minh chỉ vào mặt Kiều Tâm, tức đến mặt trắng bệch.
Kiều Tâm nhìn anh ta, cảnh cáo: "Lễ sắp bắt đầu rồi, nếu như bây giờ phù dâu phù rể đánh nhau, cấp trên của anh sẽ mất hết mặt mũi, tôi thì không sao, anh thì còn bưng bát cơm của người ta, đừng trách tôi không nhắc nhở!"
Lâm Minh là người biết nghĩ cho toàn cục, đương nhiên sẽ không vì nhỏ mất lớn, vì thế sau đó anh ta liếc Kiều Tâm, coi thường nói: "Đàn ông tốt không đấu với phụ nữ, tôi sẽ không đôi co với người phụ nữ như cô."
Kiều Tâm đương nhiên không chịu thua: "Hừ, sau lần này hy vọng vĩnh viễn sẽ không gặp anh nữa, đúng là xui xẻo."
"Tôi đồng ý, tốt nhất là vậy." Lâm Minh hừ lạnh một tiếng.
Kế đó, Kiều Tâm và Lâm Minh nghiêng mặt đi, lười nhìn đối phương một cái, nhưng tay Kiều Tâm vẫn khoác lấy cánh tay của Lâm Minh, người của Lâm Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-qua-ba-dao-roi-2/2648793/chuong-512.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.