Khi Tô Lam nói câu này thì thình lình cô kêu lên.
Đột nhiên cô bị thân thể to lớn đè lên, bên tai vang lên giọng mạnh mẽ: "Anh thấy em nên được dạy dỗ lại rồi!"
"Đừng quậy nữa, ngày mai phải cử hành hôn lễ rồi, em phải ngủ sớm thức sớm, không thể hao phí thể lực được." Tô Lam càm ràm.
Quan Triều Viễn lại ngẩng đầu nhìn ánh đèn ấm áp bên ngoài cửa sổ: "Bây giờ mới là buổi chiều, có thời gian cho em nghỉ ngơi."
"Em biết em sai rồi." Tô Lam uất ức nói.
"Muộn rồi." Anh chỉ cho cô hai chữ rồi, rồi thích làm gì làm.
"Đừng..." Cô chỉ đành cam chịu nói hai tay chữ.
Cuối cùng, trong phòng bắt đầu tiến hành diễn tập động phòng.
Sáng hôm sau, Tô Lam đã ngồi trước bàn trang điểm trong phòng cô dâu ở khách sạn từ sớm.
Thợ trang điểm đứng trước mặt Tô Lam chải đầu, trang điểm, cho cô Sở Thanh Diên và Tô Yên ngồi một bên.
Hôm nay, Sở Thanh Diên mặc một chiếc đầm màu mận chín, tóc ngắn đến tai được sấy phồng, trên tai, tay và cổ đeo một bộ trang sức ngọc trai, trông rất nho nhã dịu dàng, như biến thành con người khác, khác với hình tượng giản dị ngày thường.
Tô Yên ngồi bên cạnh Sở Thanh Diên, ăn mặc rất hợp quy tắc, trên cổ đeo chiếc khăn Tô Lam nhờ Sở Thanh Diên tặng cô ấy, trên cánh tay đeo chiếc túi da Tô Lam tặng.
Lần này Tô Yên không giống với lần trước, tuy rằng bình thường không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-qua-ba-dao-roi-2/2648790/chuong-511.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.