Tô Lam cau mày, kiên nhẫn nói: “Khởi Kỳ, đến giờ phút này rồi, nói những lời này còn có ý nghĩa gì nữa? Bây giờ em và Quan Triều Viễn ở bên nhau rất hạnh phúc, bên cạnh anh cũng đã có Giang Mỹ Uyển rồi.”
“Anh và Giang Mỹ Uyển ở bên nhau chẳng qua chỉ là chắp vá thôi.” Quan Khởi Kỳ nói.
Tô Lam nghe vậy nhìn Quan Khởi Kỳ bằng ánh mắt ngạc nhiên: “Khởi Kỳ, trong lòng em anh là một người có trách nhiệm, sẽ không đem tình cảm ra đùa giỡn. ”
Quan Khởi Kỳ đặt tay lên tường, hồi lâu mới nói: “Đừng nói anh nữa, không có em, cả đời này anh ở bên ai cũng chỉ là tạm bợ. ”
“...” Tô Lam mở miệng nhưng không biết nói gì.
“Chỉ cần bây giờ em hạnh phúc là đủ rồi, anh không có ý gì khác, chỉ là khoảng thời gian này nhớ đến em mà thôi. ” Quan Khởi Kỳ quay lưng lại nhìn Tô Lam nói.
Tô Lam nhìn anh ta, nhíu mày: “Sau này đừng nhớ đến em nữa, em sẽ sống thật tốt.”
Quan Khởi Kỳ nghe vậy có hơi kích động, giơ tay nắm lấy vai Tô Lam: “Em đừng tàn nhẫn như vậy có được không? Anh không có suy nghĩ gì quá phận hết, chỉ là muốn nhớ em trong lòng mà thôi, lẽ nào vậy cũng không được sao?”
“Khởi Kỳ...” Tô Lam cảm thấy anh ta sắp tẩu hỏa nhập ma rồi, chuyện không hề có kết quả, còn muốn nhớ trong lòng để làm gì?
Vào lúc này, cửa lối thoát hiểm nối với cửa phòng tiệc mở ra!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-qua-ba-dao-roi-2/2648660/chuong-448.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.