Tô Lam thấy Quan Triều Viễn nhăn nhó nhìn mình, Tô Lam nuốt bánh kem trong miệng xuống và liếm môi, rồi nịnh nọt cười: “Không phải anh nói tin tưởng em sao? Em còn cần giải thích sao?”
Quan Triều Viễn liếc Tô Lam một cái, nghiêm túc nói: “Đó là anh giữ mặt mũi cho em trước mặt người ngoài, em tin thật à? Giang Mỹ Uyển đó rõ ràng là đang chia rẽ chúng ta, sao mà anh lại mắc bẫy cô ta được?”
Tô Lam nghe vậy bất chợt cười, lên trước giơ ngón tay cái với Quan Triều Viễn: “Sự thông minh của anh đã qua nhiều thử thách từ lâu, chút tâm tư đó của Giang Mỹ Uyển làm sao qua được mắt anh?”
“Bớt giở trò này đi, nhanh nói anh biết, ban nãy em và Quan Khởi Kỳ... là chuyện gì?” Khi Quan Triều Viễn nói lời này, rõ ràng đã nén giọng xuống, ánh mắt quan sát xung quanh, thấy cách bọn họ trong vòng hai mét không có người thứ ba, anh mới yên tâm.
Tô Lam nhìn dáng vẻ này của anh thì muốn cười nhưng không dám cười.
Người đàn ông này hay ghen nhất, hơn nữa còn sĩ diện. Lúc này chỉ có thể dỗ dành anh, cô không muốn vì Quan Khởi Kỳ mà cãi nhau với anh.
Vì thế, Tô Lam lên trước khoác cánh tay Quan Triều Viễn, cười nói: “Về nhà em sẽ giải thích rõ ràng với anh được không?”
Quan Triều Viễn nghe vậy thì sắc mặt trở nên tốt hơn, gật đầu nói: “Vậy còn tạm được!”
Lúc này, Tô Lam ngước mắt, đột nhiên nhìn thấy Quan Khởi Kỳ đi vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-qua-ba-dao-roi-2/2648662/chuong-449.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.