Thịnh Dự Khải lại bị đưa vào đồn cảnh sát, chứng cứ xác thực, anh ta đã thú nhận về những gì mình đã làm.
Chưa đến hai ngày, thi thể của Thịnh Hải đã được một chiếc thuyền đánh cá phát hiện trên vùng biển cách Giang Châu hơn hai trăm hải lý, sau khi khám nghiệm pháp lý, xác định chính xác kẻ sát nhân chính là Thịnh Dự Khải, đời này anh ta đã không còn cơ hội trở mình nữa!
Thịnh Dự Khải vào tù, Thịnh Trạch Dung thừa kế nhà họ Thịnh, trở thành chủ tịch hội đồng quản trị tàn nhiệm.
Bầu không khí trong biệt thự của Thịnh Hàn Ngọc hơi kỳ quái.
Thịnh Hàn Ngọc và Thời Du Huyên đã ở riêng, sau khi trở về từ nhà họ Thịnh, Thời Du Huyên đã dọn sang phòng dành cho khách ở, lý do là gần đây lượng công việc quá nhiều, hai người họ nên tách ra để không ai quấy rầy ai.
Lý do này quá miễn cưỡng, nhưng Thịnh Hàn Ngọc cũng không phản đối.
Bắt đầu từ ngày hôm đó anh liền trở nên bận rộn, bình thường hai người họ luôn quấn quýt với nhau đi đâu cũng có nhau, bây giờ đã khác, Thịnh Hàn Ngọc đến cục cảnh sát mấy lần liền.
Lúc đi, anh cũng không nói mình đến đó làm gì, sau khi quay về cũng không thấy nhắc.
Dù anh không nhắc nhưng Thời Du Huyên cũng biết anh đi làm gì, anh đến đây hỏi Thịnh Dự Khải những gì.
Trong lòng cô rất khó chịu.
Thịnh Trạch Dung khuyên cô nghĩ thoáng ra, thề thốt hứa hẹn: “Chị dâu cả, bây giờ trong lòng anh cả chỉ có chị thôi.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-nhan-nham-nguoi-roi/481821/chuong-340.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.