🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Di chứng cưỡng hôn còn chưa hết, bây giờ chỉ có hai người, nếu như Thịnh Hàn Ngọc muốn làm gì thì cô thật sự không có cách nào chống đối.

Cũng may là cô nghĩ nhiều, Thịnh Hàn Ngọc không xấu xa như vậy, anh chỉ cựa người một cái, sau đó nhanh chóng phát ra tiếng ngáy nho nhỏ!

Thời Du Huyên thật sự rất muốn đánh anh một trận, sao người đàn ông này lại có thể như vậy!

Giận có thể từ từ hết đi, nhưng còn sống cùng thế nào mới là vấn đề.

Trong phòng chỉ có một cái giường, tuy rằng cũng đủ lớn, nhưng ngủ chung trên một giường thì cũng quá kỳ lạ.

Cô muốn đến phòng cho khách ở, nhưng lại nghĩ đến câu “Cùng ăn cùng ở” kia thì không dám đi!

Không thể để cho anh nắm được nhược điểm, ngộ nhỡ cô đến phòng cho khách ở, Thịnh Hàn Ngọc nói cô biết mà cố phạm là vì không muốn ly hôn với anh thì phải làm sao.

Sau đó cô ôm con gấu bông trốn vào tủ quần áo, đóng cửa lại rồi nhanh chìm vào giấc ngủ.

Sáng sớm ngày hôm sau.

Cô thức dậy từ trong giấc mơ, mơ màng lười nhác vươn vai, ngoại trừ phần cổ có cảm giác hơi đau nhức thì mọi thứ đều tốt.

Giường rất mềm rất lớn…

Không đúng.

Thời Du Huyên lập tức mở mắt ra, thứ cô thấy đầu tiên chính là trần nhà.



Rồi lại đánh giá cái giường mình đang nằm, rõ ràng ngày hôm qua cô ngủ trong tủ quần áo, sao bây giờ lại nằm trên giường?

Cô xốc chăn ngồi dậy, thấy trên người vẫn còn mặc quần áo chỉnh

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-nhan-nham-nguoi-roi/481641/chuong-160.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tổng Tài, Anh Nhận Nhầm Người Rồi
Chương 160: Thịnh Giang Rất Hài Lòng
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.