🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Bà ta trong cái khó ló cái khôn, túm Thời Vũ Thành muốn đi lên lầu: “Mau mau mau, hai chúng ta trốn đi để cậu ta nghĩ chúng ta không ở nhà, chờ sau khi cậu ta đi rồi thì em nói với anh.”

“Không được.”

Thời Vũ Thành đẩy vợ ra, cao giọng nói với người bên ngoài: “Tới đây.”

Giang Nhã Đan không còn cách nào khác, tức đến mức dậm chân, tự mình đi lên lầu trốn.

Ông ấy Mời Thịnh Hàn Ngọc đi vào phòng khách, rồi bảo người giúp việc nấu nước pha trà cho khách, sau đó hỏi: “Bình thường cậu cũng không đến nhà tôi, lần này đến đây là có việc gì? Chỉ cần tôi có thể giúp thì sẽ không từ chối”

Thịnh Hàn Ngọc để vệ sĩ đặt lễ vật lên bàn trà, sau đó không nói ngay mà hỏi thăm sức khỏe của ông ấy: “Tôi nghe nói ông nằm viện, đã khỏe chưa?”

“Cậu đến thăm tôi sao?”

Trong mắt Thịnh Hàn Ngọc đây là chuyện rất bình thường, nhưng lại làm cho Thời Vũ Thành cảm động đến ứa cả nước mắt.

Ông ấy nắm lấy tay Thịnh Hàn Ngọc: “Lần này tôi nằm viện cũng đã suy nghĩ cẩn thận, chuyện Huyên Huyên mất tích cũng không thể trách, lúc ban đầu tôi hận, sau đó nhiều lần đến nhà và công ty cậu gây chuyện là do tôi sai... Cậy không trách tôi còn đến nhà thăm tôi, khiến tôi không biết nên nói thế nào.”

Tai Thời Vũ Thành mềm, rất dễ bị người lấy lòng.

Những lời Thời Du Huyên nói với ông ấy mấy ngày qua, đều được ông ấy ghi tạc trong lòng, cho nên khi ông ấy xin lỗi

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-nhan-nham-nguoi-roi/481614/chuong-133.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tổng Tài, Anh Nhận Nhầm Người Rồi
Chương 133: “Cậu đến thăm tôi sao?” 
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.