Đổi lại vết dấu tay trên mặt, Huỳnh Thanh Hà có được cả đống đùi gà nướng, nhưng cô không vui nổi. Cô rất tức giận. Mặt cô đâu phải ai muốn đánh là đánh? 
Huỳnh Thanh Hà vừa gặm đùi gà vừa lẩm bẩm: "Ngày gì mà xui xẻo thế không biết." Nghị Đình Quân đang lái xe, nghe cô than thở, quay đầu sang nhìn. Sâu trong mắt anh ánh lên một sự ôn nhu dịu dàng hiếm hoi. 
"Anh có muốn ăn thử không?" Huỳnh Thanh Hà lựa một chiếc đùi gà to nhất đưa sang. Thấy anh nhăn mặt, cô liền thu tay lại. 
"Không ăn thì thôi vậy, tôi tự ăn." 
Ngấu nghiến chiếc đùi gà, đôi mắt nhìn phía trước vẻ đăm chiêu. Hình ảnh người cô gái kiều diễm xinh đẹp lại xuất hiện trong suy nghĩ của Huỳnh Thanh Hà. Quả thực người phụ nữ này cũng rất xinh xắn, tuy vậy Huỳnh Thanh Hà vẫn không mấy có thiện cảm với cô ta. 
Cô chống cằm, nói: "Đó thật sự là em gái của anh à?" 
Nghị Đình Quân nghe vậy thì hừ lạnh, Huỳnh Thanh Hà đợi nửa ngày vẫn chẳng thấy anh nói thêm lời nào. Cô cau mày, quay sang quan sát sắc mặt của anh, còn tay vẫn đưa đều đều miếng đùi gà nướng lên miệng. 
"Sao tôi chưa nghe qua anh nói có em gái nhỉ?" Huỳnh Thanh Hà thắc mắc. 
Nghị Đình Quân mặt lặng như nước: "Cô ta không có tư cách là em gái của tôi." 
"Ý anh là sao?" 
"Cô ta là con riêng của bà mẹ kế tôi. Hừ, toàn những thứ vô dụng." Anh cười khẩy, giọng điệu đầy miệt thị. 
Nói với cô một thôi một hồi, Nghị 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-bi-toi-chinh-phuc-roi/1691000/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.