Ngay sau khi thông tin bị phát tán ra ngoài, Tôn Khả Thiên cùng Mạch Thường Tâm đã bị gọi đến phòng tổng giám đốc để giải trình.
Mặc dù Tôn Khả Thiên không liên can đến chuyện này, nhưng cô là người chịu trách nhiệm dẫn Mạch Thường Tâm đến ra mắt phòng thiết kế, theo nguyên tắc cũng nên có mặt. Cô ung dung ngồi trên sofar, thưởng thức trà thơm của phòng tổng giám đốc, thỉnh thoảng lại nâng tầm mắt lên để hóng chuyện.
Mạch Thường Tâm thì trái ngược. Vừa nhìn thấy Duật Trác Minh, cô ta đã khúm núm, nước mắt rơi xuống lã chã, thậm chí không để anh kịp cất lời.
- Tổng giám đốc, tất cả là lỗi của tôi. Vì tôi quá bất cẩn nên mới khiến cô Mã Lệ bị như vậy. Tôi xin hoàn toàn chịu trách nhiệm, bồi thường mọi tổn thất. Nếu cần thiết, tôi sẽ xin nghỉ việc.
Mạch Thường Tâm sợ bị Duật Trác Minh cướp lời, nên tuôn ra một tràng dài. Cô ta cúi gằm mặt, cố tình không để Duật Trác Minh nắm bắt được biểu cảm của mình, mà chỉ nhìn thấy những giọt nước mắt trong suốt rơi xuống bàn tay.
Quả nhiên, nước mắt phụ nữ luôn là vũ khí lợi hại khi sử dụng với đúng người. Duật Trác Minh bối rối, hướng ánh mắt cầu cứu đến Tôn Khả Thiên nhưng bị cô phớt lờ.
- Trưởng phòng Mạch, tôi chưa nói sẽ khiển trách cô mà. Cô khóc nhiều như vậy, người khác nhìn thấy sẽ nghĩ tôi đang bắt nạt cấp dưới đấy. Tôi chỉ muốn nhắc nhở cô, có chuyện gì thì báo với tôi, tôi sẽ giúp cô giải quyết.
- Tôi...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ac-ma-va-co-dau-den-tu-dia-nguc/419416/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.