Vì dự án hợp tác mà Tôn Khả Thiên phải thường xuyên di chuyển giữa Lôi thị và chi nhánh của Milan Fashion ở châu Á. Ngoài thời gian buồn rầu, con người cũng phải lao đầu vào làm việc để tồn tại giữa cuộc sống này như một quy luật tự nhiên.
Mặc dù những vấn đề liên quan đến thiết kế đều do Duật Trác Minh đảm nhận, nhưng Lôi Thần Phong năm lần bảy lượt can thiệp vào, yêu cầu đẩy nhanh tiến độ dự án, có nhiều hoạt động và sản phẩm hơn nữa.
Không biết từ bao giờ, người mà cô phải làm việc trực tiếp lại là Lôi Thần Phong.
- Cô Tôn, mẫu thiết kế này không phù hợp với tinh thần của bộ sưu tập.
Cô âm thầm quay về và sửa lại. Lần thứ hai, mọi chuyện cũng chẳng khả quan hơn.
- Tôi nghĩ cô nên thay đổi để màu sắc nhã nhặn hơn.
Bị từ chối lần hai, cô im lặng.
- Màu này quá cổ điển, sẽ không hợp thị hiếu của người tiêu cùng.
Lần ba, cô cam chịu.
- Vẫn có điều chưa ổn.
Cô nhẫn nhục.
- Tôi thấy mẫu đầu tiên có vẻ ổn nhất.
Tôn Khả Thiên nổi điên. Cô vò chặt bản thiết kế trong tay thành một cục tròn, sau đó hướng thẳng mặt Lôi Thần Phong mà ném. Sức chịu đựng của con người có giới hạn, những bực tức cứ vậy mà tuôn ra thành lời.
- Mẹ kiếp, Lôi Thần Phong, não anh bị úng nước à? Đã không có chuyên môn mà bày đặt giảng đạo lý. Anh biết về thời trang được mấy chữ?
Lôi Thần Phong không thay đổi sắc mặt, nhìn thẳng vào Tôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ac-ma-va-co-dau-den-tu-dia-nguc/419415/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.