Hai lồng bánh bao hấp,cháo nóng cùng với sữa đậu nành,Tô Thiện mua thêm một ít đồ dùng rồi lật đật mang trở về.Không biết có phải còn sớm hay là thời tiết khá lạnh,người đi đường cũng ít hơn hẳn,cô nhanh chóng chạy vào thang máy tránh cái lạnh ở ngoài,lại không cẩn thận va trúng người đàn ông trạc tuổi cùng lúc vào thang máy.
May mà không rơi đồ,Tô Thiện lại lật đật xin lỗi người ta "Thật ngại quá,xin lỗi ngài."
Phía đối diện không có tiếng đáp lại,Tô Thiện hơi do dự ngước mắt nhìn thẳng đối phương,lại không ngờ ông ta thế mà đang nhìn cô chằm chằm,vẻ mặt cứng ngất như gặp phải ma.
Tô Thiện hơi khó chịu,cô đang suy tính có nên đi ra không lại bị đối phương nắm lấy cánh tay,giọng nói run run vang lên trong không gian chật hẹp "Cháu... cháu.... "
Tô Thiện nhíu mày,cự tuyệt tránh đi "Xin lỗi,tôi còn có việc bận."Dứt lời thấy cửa thang máy mở ra,Tô Thiện chưa kịp nhìn tầng mấy đã vội rời đi.
.....
"Từ tổng,cái này... quả thực là không có huyết thống sao?"Vương Triết cầm giấy tờ xét nghiệm ADN trên tay,vẻ mặt như không thể tin được.
Từ Hy Viễn quay lưng về phía Vương Triết,trên tay vắt theo áo bông của Tô Thiện,hắn đưa tay dịu dàng vuốt vài cái,thâm trầm mở miệng "Đúng vậy,cậu mau chóng hủy đi,dọn dẹp cho sạch sẽ,đừng để Tô Thiện biết được."
Vừa dứt lời đã thấy bóng dáng nhỏ bé quen thuộc từ góc khuất chạy vội lại giật lấy tờ giấy trên tay Vương Triết,Tô Thiện đã đứng cách đó không xa từ lâu,những điều nên nghe đã nghe hết,cô không thể chịu đựng nổi sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ac-ma-tuyet-tinh/1245972/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.