Tàu mang số hiệu Mẫu Đơn vốn định ba ngày sau mới cập bến, đích đến Hải Châu rốt cuộc xuất hiện tình trạng hỗn loạn, tàu Mẫu Đơn không chỉ mang hơn hàng ngàn du khách mà còn chở một số lượng lớn dược phẩm, thương nhân trên bờ trừ một số muốn đón thân thích, số còn lại đều nhộn nhạo phái thuyền riêng lên quan sát, trong tức thời bến Hải Châu loạn cả lên.
"Cậu chủ, cậu mau đi nhìn xem, đánh nhau rồi!"
Đinh Du Hải đầu tháo mồ hôi, gã lấy tay áo chùi chùi, đôi mắt sau cặp kính không ngừng ngó vị Mạnh Đình Tĩnh kia đang ung dung nuốt mây nhả khói.
Mạnh Đình Tĩnh nhàn nhã đốt xong một điếu, nghiền nát đầu mẩu thuốc lá lên gạt tàn bằng pha lê, y giương mặt cười nheo mắt, mang theo cái gian ác táng đảm kinh hồn mà Đinh Du Hải hay khiếp sợ, "Đánh nhau rồi?"
"Nháo ầm ĩ, " Đinh Du Hải sốt ruột nói: "Tất thảy đều vội ra biển."
"Vội nhỉ, " Mạnh Đình Tĩnh chuyển chủ đề, thình lình hỏi: "Trên thuyền có hàng của mày à?"
Đinh Du Hải ngớ ra, trước ánh mắt của Mạnh Đình Tĩnh, mồ hôi trên trán gã tuôn như suối.
Cảng Hải Châu do nhà họ Mạnh kiểm soát, tàu tới lui chỉ cần ghé bến thì phải thu phí, đây là khối lợi nhuận khổng lồ phì nhiêu không kể xiết, trên dưới nhà họ Mạnh ở Hải Châu đều đã giàu nứt đố đổ vách rồi.
Ông chủ giàu, bọn tôi tớ đương nhiên theo sau mót lợi, lén lút mang vài món hàng lậu bán chạy đem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-ngoc-chuong/2988983/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.