Thục Nghi đi một lúc cũng về đến biệt thự, khi cô vừa vào nhà thì dì Phúc vội đi đến, mặt lo lắng.
"Cháu vừa đi đâu về vậy?"
"Cháu đi ăn cùng bạn một chút ạ, có việc gì sao dì?"
"Cậu chủ vừa gọi về, muốn gặp cháu nhưng cháu không có ở nhà."
"Sao ạ?", Thục Nghi giật mình, thôi rồi...
"Cháu gọi lại cho cậu chủ đi.", dì Phúc vội bảo Thục Nghi.
"Dạ, cháu biết rồi."
Thôi rồi Thục Nghi ơi, anh ta gọi về không có ở nhà thế nào cũng có chuyện, bây giờ làm sao? Nếu mình nói đi ăn cùng Ngọc Khanh liệu anh ta có tin không hay lại nghĩ mình đi với đàn ông đây? Từng tiếng chuông điện thoại đỗ như từng nhịp tim của Thục Nghi, hồi hộp và lo lắng.
"Alo?", cuối cùng Đặng Vũ cũng bắt máy, Thục Nghi vội mở lời.
"Lúc nãy em đi đâu?", Đặng Vũ đi thẳng vào vấn đề.
"Tôi đi ăn trưa cùng Ngọc Khanh.", Thục Nghi trả lời.
"Tôi gọi điện để nói là công việc đột nhiên xảy ra chuyện, có lẽ sẽ về trễ hơn dự định."
"Được, tôi biết rồi."
"Nhớ lời tôi nói."
Đặng Vũ nói xong thì cúp máy, anh ta quả ngắn gọn chỉ ba câu là xong cuộc điện thoại. Thục Nghi thở dài rồi đi lên phòng.
*******
Cốc...cốc...
Sau khi gõ cửa, Ngọc Khanh bước vào rồi đi đến đứng đối diện bàn làm việc của Thế Kiệt.
"Phó Tổng, có việc gì ạ?"
Thế Kiệt dừng lại công việc, đứng lên khỏi ghế, đi vòng qua bàn làm việc nắm lấy tay Ngọc Khanh đi đến ghế sofa ngồi xuống. Ngay lúc Thế Kiệt nắm tay Ngọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-va-thu-ki-ai-hon-ai/580177/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.