Triệu Hà bối rối:
- Dạ, cháu...cháu tình cờ lạc đường thôi. Bác hãy coi như không có chuyện gì xảy ra ha? Tạm biệt bác. Chúc bác 1 ngày vui vẻ
Triệu Hà nói xong liền lủi mất để ai kia đứng như trời trồng. Cho đến khi Nam Phong đi ra thì liền bị 1 trận quát mắng và vài cái nhéo tai đau thấu xương
- Trời đất, con làm vậy thì làm sao mẹ biết ăn nói với nhà gái như thế nào hả? Cái thằng quỷ này
- Ái da da, mẹ, con chưa làm gì vượt giới hạn mà, mẹ đừng nhéo con nữa được không?
- Thế để cho đến khi ông vượt giới hạn rồi thì tôi mới được chịu trách nhiệm sao
- Con biết lỗi rồi mà. Mẹ bỏ tai con ra đi. Ái ui!!
Qủa nhiên là boss vĩ đại. Không sợ trời, không sợ đất, chỉ sợ mẹ. Người đàn ông của năm là đây *tèn ten*
Triệu Hà về nhà xong, đóng cửa lại rồi thở phào. Haiz, chỉ có nhà là nơi yên bình nhất thôi a. Thay đồ, tắm rửa xong xuôi, chuẩn bị leo lên giường chăn êm nệm ấm để đọc truyện thì liền bị làm phiền lần thứ n. Lần này là Trúc Phương đến gõ cửa
- Triệu Hà ơi
- *im lặng*
- Tao biết mày ở trong đó nha
- *đấu tranh tư tưởng rồi im lặng*
- Tiếc quá nhở, lỡ mua cái bánh kem này mang cho nó mà nó không có nhà rồi, thôi thì... đành ăn 1 mình vậy
“Xoạt” - Đây, ai nói tớ không có nhà
Cô vui vẻ xòe bàn tay ra
- Đâu? Bánh kem đâu?
- Đây
Cô giơ cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-toi-vo-toi/104705/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.