Chương trước
Chương sau
Trúc Phương cũng cười cười, làm cho không khí xung quanh đỡ căng thẳng hơn
- Ui, không ngờ lại oan gia thế này a. Trùng hợp quá ta. Hai người cứ tự nhiên đi, bữa này bạn tôi sẽ bao hết cho
Trúc Phương đôn đả kéo ghế, mời Giang và Vy ngồi xuống, liền bị Triệu Hà nhéo cho một cái rõ đau
- Này mức lương của tớ cũng có giới hạn của nó thôi đấy. Với lại tớ cũng...không ưa cô ta
Không để ý đến con bạn đang phàn nàn, khó chịu. Trúc Phương chỉ cười khẽ rồi đưa menu lên
- Hôm nay dù sao 2 công ty chúng ta đã hợp tác với nhau. Tôi nghĩ nên làm 1 bữa tiệc đi, uống bia nữa. Không say không về. Mọi người thấy thế nào?
Nam Phong nhìn con cừu nhỏ đang mặt mày bí xị kế bên mình. Anh chỉ khẽ gật đầu
oOo
- DZÔ NÀO MỌI NGƯỜI! Như tôi đã nói đêm nay nhất định không say không về
Trúc Phương cầm lon bia lên, mặt đã ngà ngà say nhưng còn đỡ hơn cô bạn kế bên, mặt thì đỏ gay, tư thế vô cùng khêu gợi, miệng cứ lẩm bẩm như dở hơi vậy
Trúc Phương đưa tay lay cô nàng
- Này, không uống được thì đừng uống nữa. Nhìn cậu trông tởm quá đi
- Không, tớ uống được mà. Tớ muốn uống nữa cơ
Triệu Hà loạng choạng đưa tay với đến chiếc ly trên bàn nhưng chưa đầy 3 giây sau thì đổ gục xuống
- Tổng giám đốc, anh đưa cô ấy về đi. Tôi thấy cô ấy xỉu đến nơi rồi
- Để tôi đưa về cho - Giang đứng lên, đưa tay ra ngăn lại, miệng còn bồi thêm một câu: - Anh có thể đưa em gái tôi về giùm được không, dù sao nó cũng đang say lắm rồi
- Xin lỗi, tôi không rảnh. Với lại, con bé ngốc này rất quan trọng nên không thể tùy tiện đưa ai khác được, anh hiểu không?
Một câu đánh bại 2 trái tim hoàn toàn. Nam Phong không nói gì nữa. Bế Triệu Hà đem vào xe của mình. Chỉ còn Trúc Phương ở đó lẩm bẩm:
- Tội nghiệp. Bộ bây giờ đàn ông đều thích con gái ngốc lắm sao
oOo
Hãy tưởng tượng. Sáng sớm, bạn tỉnh dậy trong cơn đau đầu và vô cùng khó chịu. Cảm thấy xung quanh vô cùng lạ lẫm, sau đó bạn phát hiện ra mình đang ngủ trong một căn phòng lạ hoắc và bên cạnh là một người đàn ông cũng lạ hoắc không kém. À không anh ta không hề lạ. Anh ta là sếp của bạn thì bạn sẽ phản ứng như thế nào?
Triệu Hà theo bản năng sờ quần áo của mình. Vẫn còn nguyên. Cô thở phào nhẹ nhõm. Coi bộ anh ta cũng biết điều đấy chứ. Bây giờ, đầu óc nhỏ bé của cô hoạt động hết công suất và đưa ra 2 phương án
A. Hét thật to như mấy đứa bánh bèo trong tiểu thuyết
B. Im lặng và âm thầm chạy trốn. Sau đó thì chuyển nhà lên núi sống để không ai biết nỗi hổ thẹn này của mình 5
Ây gu, coi bộ cái nào cũng không ổn. Hét lên thì chưa chắc giải quyết được việc, có khi còn rước họa vào thân nữa mà dạo này giá nhà cũng đang tăng. Với mức lương ít ỏi của mình thì có mà đợi đến 10 năm sau mới mua được nhà. Thôi thì cứ chạy trốn trước rồi việc gì đến thì đến vậy
Triệu Hà yên tâm rồi len lén trèo xuống giường nhưng...
Tình huống 2: Nếu như bạn đang chạy trốn thì anh ta có dấu hiệu như sắp tỉnh lại thì bạn sẽ làm gì?
A. Giết người bịt đầu mối 2
B. Lấy 1 vật gì đó nặng phang vào đầu anh ta khiến anh ta bất tỉnh rồi yên tâm chạy trốn tiếp
A! Không được. Cách nào cũng không được. Triệu Hà bức bối vò đầu. Cô không muốn mang tội giết người ở cái tuổi 24 này đâu. Với lại coi bộ tổng giám đốc rất giàu, lỡ anh ta có mệnh hệ gì thì làm sao mà cô đền nổi
Triệu Hà làm liều, trước khi tổng giám đốc kịp mở mắt thì cô đã nhảy từ cửa sổ xuống dưới đất, 2 tay hạ cánh an toàn ( TH: đừng hư cấu thế chứ, phòng tên Nam Phong ở lầu 3 đấy / Tác giả: truyện luôn hư cấu mà, xạo tí có sao:3). Sau đó cô cố gắng chạy ra khỏi cổng. Cùng lúc đó, một chiếc limô sang trọng tiến vào cổng, trong lúc chưa kịp định thần thì một người phụ nữ bước ra, nhìn Triệu Hà đầy vẻ ngạc nhiên rồi nói
- Ủa con là...
- Dạ cháu, cháu.... +
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.