Đường Húc Nghiêu trong ngực cảm thấy căng thẳng, có một loại cảm giác cổ quái cứ bám lấy anh.
Cảm giác sợ hãi xuất hiện, đây là lần đầu tiên anh có cảm giác này.
Anh sai lầm rồi, sai hoàn toàn, coi như là bọn họ có xảy ra chuyện gì thì sao, anh là đàn ông, anh nên khoan nhượng một chút, không nên có tâm địa nhỏ nhen, không nên nói với cô những lời này, lại càng không nên khiến cô bị thương thành như vậy!
Anh sẽ mất đi cô!
Ý nghĩ thoáng qua trong đầu này khiến Đường Húc Nghiêu rùng mình.
Tiếng chuông cửa dồn dập cắt đứt suy nghĩ của anh, một bác sĩ cùng hai y tá đã kịp đến.
Đường Húc Nghiêu nhìn bác sĩ cùng y tá bận rộn, cảm thấy tay chân luống cuống, chỉ là đứng lặng ở một bên, bác sĩ dùng nhiệt kế điện tử đo nhiệt độ của Hạ Hải Dụ, nhìn lên thấy con số xuất hiện trên màn hình hai lông mày càng nhíu chặt hơn.
"Bác sĩ, cô ấy như thế nào?!" Đường Húc Nghiêu khẩn trương hỏi.
"Sốt cao 38 độ năm, đây lại là tái phát, cô ấy đã qua điều trị, nhưng vẫn chưa hoàn toàn hồi phục lại bị tái phát, cho nên hiện tại phải cực kỳ chú ý."
"......" Đường Húc Nghiêu cảm giác hô hấp cũng rất khó khăn, so với ai anh càng biết tại sao cô lại bị tái phát, đều là lỗi của anh!
"Đã tạm thời hạ sốt, chú ý quan sát tình huống của cô ấy, tình hình hiện tại đã ổn định”. Bác sĩ trầm giọng nói.
"Cảm xúc của bệnh nhân giống như không ổn, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-toi-sai-roi/887749/chuong-172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.