Ra khỏi đại sảnh sân bay, bên ngoài là bầu trời thoáng đãng.
Ánh mặt trời chiếu xuống ấm áp, thế nhưng anh lại cảm thấy lạnh lẽo, theo bản năng kéo cổ áo cao lên.
Đang định bắt taxi, điện thoại di động trong túi chợt vang lên.
Nhìn lướt qua màn hình di động, đôi mắt thoáng qua một tia phức tạp, nhưng không trả lời điện thoại, cũng không tắt máy, cứ mặc cho nó tiếp tục đổ chuông.
Lên tắc xi, đem tờ giấy ghi sẵn địa chỉ đưa cho tài xế, "Phiền anh chở tôi đến chỗ này."
"Vâng." Tài xế gật đầu một cái, đôi mắt toát ra một tia tán thưởng, nói chuyện thật là lịch sự a! Giọng nói cũng rất dễ nghe!
Xe đi thẳng về phía trước, điện thoại của Thần Dật vẫn đổ chuông không ngừng, tài xế tò mò nhìn anh mấy lần, nhịn hồi lâu, cuối cùng vẫn là nhắc nhở một tiếng, "Tiên sinh...... Điện thoại của ngài liên tục đổ chuông a......"
"Ừ, tôi biết, cám ơn." Thần Dật cười nhàn nhạt nhưng vẫn không nghe.
Điện thoại di động không ngừng đổ chuông và rung mạnh khiến anh không thể tĩnh tâm.
Tới nơi, anh thanh toán tiền xe, sau đó đưa điện thoại di động cho tài xế, "Cái này tặng lại bác."
"A?!" Hai mắt tài xế trợn to, không giải thích được.
Thần Dật cười nhẹ, "Bạn gái của tôi bắt cá hai tay, nhưng sau khi chúng tôi chia tay cô ấy vẫn cứ bám lấy tôi."
Giải thích ngắn gọn, anh đẩy cửa xuống xe, lấy rương hành lý phía sau, xoay người đi luôn.
Tài xế trợn hai mắt; điện thoại trong lòng bàn tay vẫn như cũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-toi-sai-roi/887731/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.