"Hải Dụ......" Một thanh âm dịu dàng vang lên, rõ ràng, giống như thủy tinh trong suốt.
Hạ Hải Dụ mở choàng mắt, đang mơ hồ liền tỉnh táo lại, cẩn thận từng li từng tí xác nhận, "Thần Dật?!"
"Ừ, là anh."
Hạ Hải Dụ lập tức ngồi dậy, bàn tay cầm di động bỗng siết chặt, trong lúc nhất thời lại có chút luống cuống tay chân.
Thần Dật sao tự nhiên lại gọi điện thoại cho cô...... Từ sau khi anh và Đường Húc Nghiêu đánh nhau, anh cũng chưa liên lạc lại với cô, cô cũng biết anh đã về nước, sau đó không có liên lạc gì...... Cho đến lần ở trong taxi, vô tình biết tin anh từ hôn qua radio...... anh tại sao lại gọi điện cho cô......
Có mấy lời, muốn hỏi, lại không nói ra được.
Nhớ tới tiệc mừng tuổi Đường lão gia, cô cùng Thần Dật gặp lại nhau, giữa hai người chỉ là một câu đã lâu không gặp, sau đó cũng rất bình thường, có lẽ là không nghĩ quá nhiều, có lẽ là không dám nghĩ quá nhiều, tóm lại một chút tình đã qua, cũng đã tan thành mây khói.
Đã từng tưởng rằng do cô quá rụt rè, quá quan tâm cái tôi cá nhân mới không dám dũng cảm yêu, nhưng là sau này cùng Đường Húc Nghiêu ở chung một chỗ, cô mới chợt hiểu, thật ra thì những thứ kia đều là cái cớ mà cô tự biện hộ cho mình, nguyên nhân quan trọng là —— anh không phải người kia, không phải một nửa thực sự của cô.
Chỉ đơn giản là như vậy mà thôi.
Nhưng cô biết, Thần Dật là người tốt, dù anh không phải là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-toi-sai-roi/887732/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.