Dừng một chút,anh cảm giác đầu mình bị cô làm cho choáng váng.
"Thiệu Hành, anh làm sao vậy, không thoải mái a...... Có phải bị thiếu khí không...... cần người hô hấp nhân tạo sao......"
"......" Anh vẫn trầm mặc, cảm giác im lặng là tốt nhất.
Nhưng là, rất kỳ quái, tâm tình bỗng dung trở nên rất tốt!
Nhìn chung quanh, anh đưa ra quyết định, "Chúng ta tiếp tục tìm Hải Vực trong truyền thuyết, chỉ là bắt đầu từ bây giờ, đi bên nào phải nghe anh! OK?!"
"Anh biết đường sao?!" Hai mắt của cô chợt sáng lên.
"......" Không biết cũng phải biết a! Dựa vào cô..., cả đời cũng không tìm ra!
Lấy điện thoại di động ra, không có sóng, thật tốt đáng chết!
Ngẩng đầu nhìn bầu trời, dùng đồng hồ xác định phương hướng —— ừ, xác định!
Chỉ ngón tay, "Bên kia là hướng Nam!"
"Thiệu Hành, anh thật lợi hại, biết được Đông Nam Tây Bắc a!" Vân tiểu tiểu tỏ vẻ sùng bái.
"......" Khóe miệng co giật, cũng là không nhịn được nhếch lên cao.
◎◎◎
Cuộc hành trình hai ngày ba đêm tại bờ biển cũng đã kết thúc, tác thành hai mối tình đẹp: Đường Húc Nghiêu và Hạ Hải Dụ tình cảm ổn định lại, Vân tiểu tiểu và Thiệu Hành cũng chính thức tìm hiểu nhau.
Trở lại thành phố, bốn người thường hay tụ tập ăn uống.
Ngày nào, bốn người cũng tổ chức liên hoan.
Hạ Hải Dụ mở tủ lạnh đọc thực đơn, "Lạp xưởng, thịt bò bít tết, sườn cừu, thịt muối, thịt vịt, cá xông khói......"
"Hải Dụ, nhớ a, nước sốt nhất định không thể thiếu!" Vân tiểu tiểu từ trước đến nay mười ngón
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-toi-sai-roi/887730/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.