Cuộc sống này chính là một khái niệm tương đối, cái nhìn nó đơn giản hay phức tạp là do mỗi con mắt của mỗi con người khác nhau. Đồng Vũ Vi và Mạc Tử Hiên đã vô tình có một mối liên kết thân mật chặt không đứt bứt không rời. Một chuyện tình diễn ra tự nhiên mà chân thật. Mạc Tử Hiên, là tổng giám đốc cao cao tại thượng của Mạc Thị. Đồng Vũ Vi là con gái riêng của một gia đình giàu có.
Đối với Đồng Vũ Vi, cuộc sống này của cô không đơn giản mà còn pha thêm chút gì đó gọi là khó tin trong đó. Hai con người, hai thế giới khác nhau, hai đường thẳng song song không chút liên quan. Nhưng cuối cùng này vô cùng huyền dịu, không có gì là không thể xảy ra. Không có bất kì định luật nào phân định được chúng ta nên yêu hay không nên yêu ai? Có thể yêu hay không thể yêu ai? Chính vì vậy, hai đường thẳng song song cũng có thể làm trái với quy luật toán học mà rẽ khúc chạm vào nhau.
Ở một nơi cùng một lúc, cùng một mốc thời gian, cùng một lý do chính đáng…họ đã gặp nhau. Có thể là duyên phận đưa đẩy không? Hung thủ sát hại người mẹ của cô vẫn chưa bị pháp luật trừng trị, Đồng Vũ Vi dốc hết tâm trí báo thù. Một nụ hôn đầu, một đêm đầu tiên, một cuộc hôn nhân đối với cô dù lớn lao nhưng lại chẳng đáng nói tới là bao. Nhưng đứa con của cô, cho dù Mạc Tử Hiên có dùng một tỷ hay mười tỷ để mua thì cũng không thể nào. Vào lúc anh xem con cô là một món đồ để định giá kia, Đồng Vũ Vi đã nhẹ nhàng lãnh đạm cười cự tuyệt: “Thành thật xin lỗi ngài giám đốc, tôi không bán.”
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.