Tay Xa Lan mới giơ được giữa chừng liền bị Lục Hàng nắm chặt lại, hắn dùng lực hất tay Xa Lan ra, lạnh mặt nhìn Xa Lan, trầm giọng uy hiếp nói, "Sở phu nhân, nếu bà dám động một sợi lông của cô ấy, tôi liền cho bà quay lại phòng tạm giam thêm lần nữa!"
Xa Lan đột nhiên bị Lục Hàng hất tay, thân hình không đứng vững được lui về phía sau mấy bước, cặp mắt bà ta trợn to dáng vẻ không thể tin được nhìn Lục Hàng, tay run rẩy chỉ vào Lục Hàng, "Anh, anh dám cư xử như vậy với tôi sao?"
"Hừ." Lục Hàng không nhịn được hừ lạnh một tiếng, nhẹ ôm Jane Eyre trong ngực, thâm tình nhìn cô ấy, dịu dàng nói, "Chúng ta đi."
"Mày! Mày! Mày!" Xa lan chỉ vào bóng lưng Lục Hàng nhưng nói cũng không ra được một câu nào, nếu bà ta dám động tay động chân, rất có khả năng vào lại phòng tạm giam. Cho nên bà ta chỉ có thể trơ mắt nhìn Lục Hàng ôm cô gái kia rời đi.
Sở Xa bên kia nhìn thấy Lục Hàng ôm người phụ nữ khác rời đi, nhất thời lấy lại tinh thần, cô ta không để ý hình tượng, đôi tay vén làn váy áo cưới, chạy xuống đài, "Lục Hàng anh đứng lại cho em!"
Vậy mà Lục Hàng không thèm để ý tới cô ta, vẫn ôm lấy cô gái trong ngực rời đi.
"Lục Hàng, anh là một thằng đểu, anh đứng lại cho em!" Sở Xa vừa đuổi theo Lục Hàng, vừa lạnh giọng mệnh lệnh hắn.
Vũ Vi nhịn không được cười lạnh, Sở Xa thật là tự đại thành quen, lúc này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-toi-khong-ban/1241333/chuong-144.html