Về đến nhà, Vũ Vi liền đem mình nhét vào trên giường, không biết vì sao sao gần đây cô luôn rất thích ngủ, vừa về tới nhà liền muốn ngủ hơn nữa hơi dính đến giường thì cũng rất mau ngủ.
Lúc cô tỉnh lại đã là chạng vạng tối.
Từ trên giường lòm khòm bò dậy đầu có chút choáng váng, thấy có chăn đắp trên người cô đem hai tay rút vào chăn kéo phủ cả bả vai mà không để ý thấy Mạc Tử Hiên vẫn ở bên giường của mình.
Cảm xúc trong lòng được cô cố che đi, thuận tay cầm di động bắt đầu gọi điện thoại "Ngày kia chính là ngày hôn lễ của Sở Xa và Lục Hàng, ngươi đã chuẩn bị như thế nào rồi?"
"Yên tâm." Đối phương thanh âm ngọt ngào tràn đầy tự tin.
Vũ Vi yên tâm cười một tiếng, sau đó cúp điện thoại.
Cửa phòng ngủ bị đẩy ra, Mạc Tử Hiên bưng khay đi vào phòng thấy Vũ Vi đã tỉnh vui vẻ lên tiếng "Bà xã ăn cơm."
Vũ Vi không cần suy nghĩ lạnh giọng từ chối "Tôi không đói."
Mạc Tử Hiên tựa hồ sớm đoán được Vũ Vi sẽ từ chối như vậy nên không có thái độ gì cả, chỉ mấy bước là tới bên giường nhìn Vũ Vi "Đồng Vũ Vi, Em đừng quên ngày đó biểu hiện của Em thật không tốt, nếu em nghĩ muốn đền bù như lời hứa, anh sẽ không từ chối."
Vũ Vi tức giận ngẩng đầu hung hăng trợn mắt nhìn Mạc Tử Hiên một cái "Hèn hạ!" lại dám đem ngày đó ra uy hiếp cô.
Mạc Tử Hiên chỉ cười cười, đem cái khay để trước người cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-toi-khong-ban/1241330/chuong-141.html