Trong bữa ăn này, đối với Lãnh Tuấn Duật mà nói chính là “cực hình”.
Bởi cái ánh mắt của Diệp Ngạo Phong ấy, không còn có lửa nhỏ nữa mà là sự rét lạnh, có thể đóng băng người khác luôn.
Nhưng...
Quan trọng là, ánh mắt ấy “dành” cho anh.
Đúng, mỗi mình anh.
Ok, số anh “đen”.
Anh đã có lòng tốt hỏi giúp tên Ngạo Phong, còn khuyên không nên đi cùng...
Giờ thì sao...
Biết đáp án...
Ghen...
Ừ, “ghen” thật đó.
Nhưng mà không làm liên lụy chị dâu...
Mà xả hết sang anh...
Đệch! Công bằng ở đâu...
Hại anh ăn thì phải chú ý từng chút một như thiếu nữ e lệ, không dám làm rơi đôi đũa hay món ăn đang gắp mặc dù run cầm cập, sống lưng phải thẳng tắp.
Ăn xong, anh như thoát khỏi “cực hình”, tranh trả tiền rồi chuồn ngay, nói là đi đánh xe.
Nếu mà ở thêm một phút nữa, anh tin, mình sẽ xỉu luôn mất, vì ngồi mà chỉ được cự động nhẹ, tê tới chết.
Hàn Tuyết Lạc nhìn tên “khùng” Lãnh Tuấn Duật, lại nhìn sang Diệp Ngạo Phong hỏi: “Tên đó bị gì vậy?”
Trong lúc ăn, cô “rất” để ý tên khùng Lãnh Tuấn Duật này.
Lí do thứ nhất, là tại tên này hỏi nên gây sự chú ý với cô.
Lí do thứ hai, chính là về cách ăn...
Như một cô gái mới trưởng thành, ngồi ăn với các bậc tiền bối...
Ăn xong lại đòi trả tiền rồi chạy như bay ra khỏi quán.
Rốt cuộc là bị làm sao?
Thắc mắc nên cô quay sang hỏi Diệp Ngạo Phong.
Diệp Ngạo Phong nhún vai một cái, sải bước ra ngoài.
Thấy Maserati
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-sung-co-vo-toi-nghien/746911/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.