Quán ăn Smile.
Lãnh Tuấn Duật bước vào quán, bên cạnh là Diệp Ngạo Phong. Hai người cùng sải bước tới ghế đối diện Hàn Tuyết Lạc, ngồi xuống, cũng chẳng để ý tới ánh mắt ngạc nhiên của tất cả mọi người trong quán.
“Chị dâu, chị gọi gì chưa?” Lãnh Tuấn Duật lên tiếng hỏi bà chị dâu tương lai của mình, đang “ngạc nhiên” nhìn Diệp Ngạo Phong bên cạnh.
Nhưng dè bỉu trong lòng: “Không cần phải ngạc nhiên thế đâu chị. Nhìn chằm chằm Ngạo Phong thì thôi còn rơi cả cái miệng nữa. Chậc! Chậc!”
“Ơ...chưa.” Hàn Tuyết Lạc đang “ngơ ngác”, nhờ câu hỏi của Lãnh Tuấn Duật mà kéo lại hồn về, cũng quên mất không chào Diệp thái tử, vội hỏi: “Hai người ăn gì?”
Đương nhiên, hai người ngồi đối diện cô không phải khách quen ở đây...
Và quan trọng là chức họ không hề nhỏ, cũng là...ngậm thìa vàng từ bé...
Biết đâu, không ăn được những món mà cô chọn...
Cho nên, vẫn hỏi là tốt hơn...
Kẻo chọn nhầm món mà họ kiêng hoặc không ăn được, hại cô “đắc tội” thì chết mất.
Cô quý trọng cái mạng nhỏ này lắm đấy.
“Món nào cũng được, em với Ngạo Phong không kén ăn.” Lãnh Tuấn Duật cười hề hề, quay sang Diệp Ngạo Phong hỏi: “Đúng không?”
Diệp Ngạo Phong “ờ” một cái, lạnh lùng liếc mắt đánh giá quán ăn “bình dân” này.
Và cuối cùng chỉ cho một câu “giản dị”.
“Bà chủ, cho bọn cháu gà Kungpao, đậu phụ Mapo, cơm chiên, đậu sốt, mì trường thọ, gà xào ớt khô với nồi lẩu cay nhé.” Hàn Tuyết Lạc thở hắt một hơi trong lòng, cũng bắt đầu gọi món.
Coi như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-sung-co-vo-toi-nghien/746910/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.