“Cốc cốc”. Tiếng gõ cửa phòng thư kí tổng giám đốc vang lên. Tới lần thứ ba mới nghe được giọng của Hàn Tuyết Lạc: “Vào đi.”
“Cạch”. Cánh cửa mở ra, Lãnh Tuấn Duật đi vào, chưa gì đã lên tiếng trách: “Chị dâu, chị làm gì mà tới lần thứ ba em gõ cửa mới cho vào vậy.”
“Lãnh Tuấn Duật.” Hàn Tuyết Lạc đang viết cũng phải dừng lại nhìn tên con trai trước mặt: “À...xin lỗi, tôi bận làm việc.”
“Chị...” Lãnh Tuấn Duật mặt có chút đen khi thấy biểu tình của chị dâu tương lai.
Làm gì mà như mới gặp anh lần đầu, gọi tên anh mà mặt ngơ ngơ.
Xong lại nói câu “xin lỗi, tôi bận làm việc.”
Coi trọng công việc quá rồi đấy.
Hàn Tuyết Lạc nhíu mày hỏi: “Sao...hôm nay cậu tới đây, có việc gì à?”
Mặt Lãnh Tuấn Duật “có chút” khó coi.
Hẹn với anh, mà không nhớ.
Hay rồi, đây là lần đầu, anh hẹn với một cô gái, mà cô ấy lại quên đấy.
“Chị không nhớ?” Lãnh Tuấn Duật nhìn Hàn Tuyết Lạc đang lắc đầu, anh thở dài nói: “Chị hay quên quá đấy, hôm qua, em hẹn chị trưa nay ăn cơm, để nói chút chuyện.”
“À...” Hàn Tuyết Lạc nghe xong, nhớ lại, liền “à”một tiếng rồi nói: “Nhưng mà giờ đã phải buổi trưa đâu, sao tới sớm thế. Mà kể cả vậy thì xin lỗi, tôi bận làm việc, chắc không ăn cùng anh được.” Rồi cúi đầu làm việc tiếp.
Miệng Lãnh Tuấn giật giật vài cái.
Có thể đừng “khinh” anh như vậy không?
Hay là do đống tài liệu, mà IQ của chị dâu anh bay đi vậy.
Ngạo Phong lại “quá tay” rồi...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-sung-co-vo-toi-nghien/746909/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.