- Nếu yêu nhau thật lòng thì còn cần gì phải sĩ diện làm gì?
- Ha ha.
Dương Tuấn Vũ cười lớn.
- Đúng vậy, cô nói rất đúng. Yêu nhau thì cần gì đến sĩ diện, cần gì đến cảm nhận của kẻ khác làm gì, chỉ cần hai người hạnh phúc là được rồi. Sống cho mình chứ đừng sống cho người khác.
- Đó cũng là suy nghĩ của tôi. Cuộc đời ngắn ngủi, sao cứ phải đắn đo hết cái này rồi cái khác làm gì? Rồi khi nhận ra thì bản thân đã đánh rơi, đã bỏ lỡ quá nhiều cơ hội. Hối hận cũng đã quá muộn rồi. Được sống thì cứ sống hết mình đi. Tôi nói anh đó. Hối hận cũng vô dụng, hãy sống vì mình đi.
Dương Tuấn Vũ nghe thấy Katherine nói vậy thì thoáng tỉnh ra. Hắn nhìn cô gái này một cái thật sâu. Chỉ nói vài câu, sau đó lại gợi cho hắn nói ra quan điểm, cách nhìn của mình, sau đó lại lấy chính những thứ đó để nhắc nhở hắn.
Dương Tuấn Vũ lắc đầu cười:
- Cô đúng là một người phụ nữ không đơn giản. Ài, con gái thông minh quá lại càng khó tìm được người yêu. Ừm, tôi rất muốn xem ai có thể xua tan đi băng giá trong trái tim của cô đây – Katherine.
Katherine cười xinh đẹp, cô nhìn hắn từ trên xuống dưới một lượt, sau đó gật đầu nói:
- Anh cũng rất đẹp trai, tài giỏi, sao nào, có muốn thử xua tan băng giá cho trái tim tôi không?
- Tôi.
Dương Tuấn Vũ há mồm, tay chỉ chỉ vào mũi mình, rồi hắn thấy cô cười khúc khích thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-sieu-cap/556119/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.